Dương Quân Như giống như một tù nhân bị bên kia tra khảo.
Cô ấy cúi đầu, hai tay không biết đặt ở đâu,
Đinh Mộng Nghiên phát hiện ra rằng Dương Quân Như có vết chai trên tay! Phải biết rằng, từ nhỏ đến lớn Dương Quân Như được nuông chiều, được nâng niu và không bao giờ làm việc nặng, vậy làm sao cô ấy có thể có vết chai chứ?
72
Nó chỉ có thể giải thích một điều - La Phong bị gãy chân, Dương Quân Như một mình gánh vác gánh nặng của gia đình.
Chung Đào không chịu bỏ qua, tiếp tục mia mai: "Quân Như, nghe nói các người đã kết hôn ba năm, nhưng còn chưa có con à?"
Dương Quân Như gật đầu: "Anh Phong rất bận"
"Bận rộn ư? Haha, theo tôi thấy thì anh ta không có năng lực trong lĩnh vực đó rồi, đúng không?" Chung Đào cười xấu xa nói: "Bây giờ lại bị gãy chân rồi, cho dù muốn có một đứa con thì cũng là có lòng mà không có sức. Quân Như, hay là tôi giúp cậu sinh một đứa con
nhé?”
"Khốn nạn!!!"
Mọi người không nghe nổi nữa, Đinh Mộng Nghiên thậm chí còn vỗ bàn đứng dậy.
Chung Đào không quan tâm, vui vẻ nói: "Tôi chỉ nói đùa thôi, sao mọi người nghiêm túc vậy?"
"Ngoài ra, tất cả đều hiểu lầm rồi. Ý của tôi là muốn nói - giúp Quân Như tìm một bác sĩ giỏi hơn và chữa khỏi bệnh cho La Phong, để sau này có thể có con mà?"
Mặc dù lời giải thích này hơi miễn cưỡng, nhưng cũng làm giảm bớt bầu không khí khó xử.
Đinh Mộng Nghiên ngồi xuống và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/337007/chuong-627.html