Chương trước
Chương sau
Viên Gia Tường chép miệng: “Ôi ôi ôi, coi ông kích động chưa kìa, chính trực không sợ gian tà, tôi chỉ mới nói có thế, ông đã kích động cái gì? Chẳng lẽ, bị tôi chọc trung điểm yếu rồi
sao?"
Quả thực chính là vô sỉ không nói lý!

Trình Hải là người nghiêm túc, căn bản không có cách nào với tên vô lại này, tức không biết phải nói gì cho phải.
Viên Gia Tường tiếp tục nói: "Không kiếm được tiền, lại còn bỏ vốn ra bán, ha ha, lời này nói ra ai tin chứ?"
"Trên thế giới này, không gian thì không phải doanh nhân."
"Ông nói tôi nghe thử xem, các ông làm như vậy thì có thể kiếm được lợi lộc gì? Các ông bỏ tiền vốn ra bán thì được của hời gì? Nói đi."
Chuyện này phải bảo người ta nói thế nào?
Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng một mặt là vì làm việc thiện, về mặt khác là vì muốn tích lũy danh tiếng.
Chuyện này ai có mắt nhìn đều thấy được.
Nhưng nhìn ra được lại không thể nói ra được, nói ra sẽ khiến người ta cảm thấy giả tạo.
Trình Hải vừa vội vừa giận, trong bụng tràn ngập lửa giận với tên vô lại này mà lại không có cách nào phát tiết.
Viên Gia Tường thì lại lơ đễnh, ngón tay gõ mặt bàn, lạnh nhạt nói: "Nhanh đi, đưa danh sách chế tác thiết bị mới của công ty ông ra đây cho tôi xem, nếu không thành vấn đề, không phải có thể chứng minh rằng ông vô tội sao?"
Đây là câu duy nhất trước mắt anh ta nói đúng.
Trình Hải sai nhân viên cấp dưới cầm danh sách chế tác đến, đặt ở trước mặt Viên Gia
Tường.
Viên Gia Tường cầm lên xem.
Thật ra, nhìn dáng vẻ không hề nghiêm túc của Viện Gia Tường là biết, anh ta xem không hiểu gì, chỉ làm bộ làm tịch tùy ý xem qua thôi.
Trên thực tế, bản danh sách tỉ mỉ kỹ càng thế này, cho dù là nhân viên chuyên môn cũng phải tìm chút thời giờ thật sự nghiên cứu mới có thể hiểu rõ, đối phương xem xét một cách mù quáng thế này thì xem ra được gì?
Quả nhiên, sau đó lời Viện Gia Tường nói suýt nữa khiến Trình Hải tức hộc máu.
Anh ta vừa rung đùi vừa nói: "Này, bản danh sách này của ông có vấn đề rồi, chỉ với chút ít tài liệu trên danh sách của ông, cộng thêm phí nhân công, một bộ thiết bị nhiều nhất cũng không tới 100 tệ, cự thật, lúc ông bán ra ngoài thị trường lại bán một bộ với giá 528 tệ!".
"Thế này mà còn bảo mình không kiếm tiền, bán vốn sao."
"Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng các ông thật đúng là biết kinh doanh."
Nếu đổi thành người bình thường, Trình Hải đã sớm nhảy dựng lên đuổi đi, anh ta đang nói cái khỉ gì vậy?
Anh ta không hiểu thì đừng có xem!
Lại còn tốn 100 tệ phí hao tổn, 100 tệ thì cậu cầm đi sản xuất một bộ thiết bị cho tôi xem xem? Đứng nói chuyện mà không nhìn thế, thật sự không có học.
Trình Hải cắn răng, hầm hừ nói: "Có lẽ cậu không hiểu rõ về danh sách này, số tài liệu bên trong ấy không hề rẻ. Hơn nữa, chúng tôi còn phải tiết kiệm phí nhân công hết sức mới có thể đè xuống cái giá là 528 tệ này, thật sự không hề kiếm được đồng nào."
"Đủ rồi, đã đến nước nào rồi còn giả vờ với tôi?"
Viên Gia Tường không có ý tốt nói: “Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng các ông nói là lấy giá bán thấp hơn giá gốc, chẳng những thắng được danh tiếng lại còn nhân cơ hội kiếm không ít tiền bạc, khá lắm một mũi tên trúng hai con chim!"
"Nếu không phải tôi có trí tuệ hơn người, tra ra vấn đề của các ông, chỉ sợ là cả xã hội đều bị các ông lừa cho chẳng hay biết gì."
"Hôm nay, tôi nhất định phải khiến Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng các ông mất trắng tay! Các ông bán ra được bao nhiêu tiền, cứ lấy con số đó ra làm mốc mà xử lý, phạt gấp năm lần! Tôi còn muốn cho cả xã hội biết một mặt xấu xí của các ông, khiến các ông thân bại danh liệt!"




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.