Dưới tình huống người ngoài căn bản không tin Giang Sách có thể trở về, nhưng cuối cùng Tân Uẩn vẫn chọn tin Giang Sách.
Chỉ vì người đàn ông này đã tạo nên quá nhiều kỳ tích.
Hơn nữa, ở sâu trong nội tâm Tân Uẩn vẫn còn tình ý với Giang Sách khiến cô ấy luôn tin vào mỗi câu Giang Sách nói.
"Được, tôi tin anh nhất định có thể trở về!"
Trưởng tàu nở nụ cười: “Trở về? Ha ha, đừng nghĩ nữa! Tôi mà thả anh ta về thì tôi chính là heo! Đi thôi."
Dưới sự giám thị nghiêm mật của đám nhân viên bảo vệ, Giang Sách bị áp giải đến một không gian trống dưới xe, nơi này chuyên dùng để giam giữ phạm nhân lâm thời.
Đến đây thì không thể đi ra.
Cửa khoang xe đóng lại.
Trưởng tàu ngồi xuống, khinh thường nhìn Giang Sách: “Dám đánh nhau trên tàu? Ha ha, anh giỏi lắm, chờ ngồi tù đi!"
Giọng điệu Giang Sách bình tĩnh nói: "Đánh nhau cũng là bọn họ ra tay trước, sao chỉ bắt mình tôi?"
Trưởng tàu nở nụ cười: “Đánh thua đi bệnh viện, đánh thắng ngồi tù bóc lịch, anh không biết sao? Anh đã đánh hành khách thành cái như thws kia, tôi còn cần bắt bọn họ à?"
Thì ra còn có thể nói vậy à?
Giang Sách khẽ lắc đầu, tiếp tục nói: "Thế không tính chuyện bọn họ chiếm chỗ sao?"
"Còn gì đâu mà phải nhắc lại?" Trưởng tàu nói: "Anh phải biết rằng, hiện tại bọn họ là người bị hại, anh lại là người thi hành bạo lực! Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336875/chuong-495.html