Cửa hàng này là chuyên môn bán thuốc, thứ người đàn ông bưng trong tay nhìn qua có vẻ như là một củ nhân sâm.
"Ông chủ, lòng dạ ông độc ác quá đi. Tôi bỏ ra 150 vạn, ông luôn mồm đồng ý với tôi, nói đây là một củ nhân sâm thiên nhiên khoảng ba trăm năm tuổi trở lên."
AI
"Kết quả tôi đi tìm người kiểm tra, đừng nói là ba trăm năm, củ nhân sâm này đến ba mươi năm tuổi cũng không được!"
"Không đủ số tuổi cũng thôi đi, càng đáng giận hơn là, đây là nhân sâm do con người nuôi trồng, căn bản không phải nhân sâm thiên nhiên gì cả!"
"Bồi thường tiền đi!"
Ông chủ cửa hàng vuốt râu, cười khẩy nói: "Buôn bán chính là như vậy, chính cậu không có mắt chọn còn trách được ai? Hàng một khi đã rời cửa thì tôi không còn phải chịu trách nhiệm. Cậu nói đây không phải nhân sâm thiên nhiên, tôi đâu thể biết được trên đường cậu có đánh tráo, dùng nhân sâm bỏ đi để thay thế cho nhân sâm thiên nhiên vô giá của tôi hay không?"
"Tiền này, tôi không thể trả."
Giang Sách gật đầu, thông qua mấy câu nói đơn giản anh đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Người đàn ông trung niên tiêu chí một số tiền lớn để mua một củ nhân sâm giả, ông chủ lại không chịu cho trả hàng, chính là chút chuyện như vậy.
Người đàn ông trung niên kia gấp đến độ muốn khóc: "Ông chủ ông không thể như vậy, hiện tại bệnh tình ba tôi đang rất nguy kịch, cần dùng tiền gấp. Ông hoặc là đền cho tôi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336827/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.