Vừa xuống xe, Đinh Mộng Nghiên đã bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ.
Chỉ thấy công nhân nhà máy đều đang cởi trần, tụm năm tụm bảy ngồi lại, hoặc là đánh bài, hoặc là uống rượu, không một ai có bộ dạng giống như đang làm việc nghiêm chỉnh.
Sau khi nhìn thấy Đinh Mộng Nghiên, trong mắt đám công nhân đều tỏa ra vẻ thèm thuồng như sói đói.
Thậm chí còn có tên chảy cả nước miếng.
Cảnh tượng này dọa Đinh Mộng Nghiên sợ, cô đi vào nhà máy chế tạo thép khói đen mà? Chắc chắn không phải ngục giam đấy chứ?
“Giang Sách, chúng ta đến đúng nơi không vậy?”
Giang Sách ngẩng đầu nhìn tên nhà máy, gật đầu: “Chính là chỗ này.”
“Nhưng... chỗ này sao lại”
Đinh Mộng Nghiên cũng không biết nói sao mới được, cảnh tượng nơi này thật sự rất đáng sợ, cô như con nai nhỏ lạc trong rừng, đám đàn ông hung tợn này lúc nào cũng có thể nuốt cô xuống vậy.
Loại cảm giác này rất tồi tệ.
Chỗ này thật sự vẫn là nhân thế hả? Không phải địa ngục đấy chứ?
Giang Sách rất bình tĩnh, trước khi đến đây anh đã biết công viên Long Dương có dáng vẻ thế nào rồi, thế nên sau khi chứng kiến tận mắt vẫn còn giữ được bình tĩnh.
“Đi theo phía sau anh.”
“Ừm.”
Đinh Mộng Nghiên đi theo Giang Sách vào nhà máy, cũng may Giang Sách cùng cô đến đây, nếu một mình cô đến, thật sự cô không biết nên làm sao mới tốt.
Tuy rằng trước đó đã nghe nói công viên Long Dương trị an không được tốt cho lắm, nhưng không đến mức hỏng bét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336819/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.