Sức mạnh của Giang Sách vượt khỏi sức tưởng tượng của bọn họ, bọn họ hoàn toàn không đủ sức để đối phó với anh.
Giang Sách bước đến trước mặt của một tên côn đồ rồi thản nhiên nói: "Cho anh một cơ hội cuối cùng, chỉ cần nói kẻ đứng phía sau thì tôi sẽ tha mạng cho các anh."
Tên côn đồ cắn răng đáp trả: "Nhóc con, mày cho rằng mày đánh giỏi lắm sao? Mày có biết bây giờ mày đã đắc tội ai không?"
"Ồ, ai vậy?"
Tên côn đồ vui vẻ nói: "Nói cho mày biết chỉ sợ mày bị dọa tới mức tiểu ra quần đấy, bọn tao chính là người của mặt trận Sương Mù Đỏ."
Mặt trận Sương Mù Đỏ?
Giang Sách suy nghĩ một lát mới cảm thấy hình như có chút ấn tượng, anh nhớ lại lúc ở công viên Hoa Hải, anh đã nhờ Kim Ngưu dạy dỗ bọn họ một chút, sẹo lành quên đau cũng mau quá nhỉ?
Thấy Giang Sách ngẩn người, tên côn đồ đứng lên phủi phủi bụi dính trên người: "Bây giờ mới biết sợ sao?
Anh ta còn chưa kịp đứng vững đã bị Giang Sách đạp một cước khiến tên côn đồ trực tiếp bay ra ngoài.
Anh ta nằm trên mặt đất lấy điện thoại ra: "Mày dám đánh lại hả? Được lắm, mày chờ đó cho tao, bây giờ tao sẽ gọi cho đại ca Giả ngay, mày ở đó chờ chết đi."
Giang Sách mỉm cười cũng không vội vàng nữa, trực tiếp ngồi trên lan can lặng lẽ chờ.
Gần hai mươi phút sau đã có một nhóm côn đồ khác chạy đến, nhìn thoáng qua có hơn hai mươi xe máy, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336813/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.