Giang Sách ngượng ngùng nói: "Ông Lâm, cái này có thể quá quý giá rồi không?"
"Không quý! Không quý chút nào."
"Thần y Giang, cậu đã cứu mạng tôi. Nếu tôi không bỏ ra chút gì đó thì chẳng phải là tính mạng của tôi vô giá trị sao?"
Ặc... logic này đúng là không sai.
Là một người đàn ông, đặc biệt là một người có tài lái xe siêu hạng như Giang Sách, ai mà không thích siêu xe?
Thật ra từ lâu Giang Sách đã muốn mua một chiếc về cất trong nhà, nhưng sợ khi về đến nhà sẽ khó giải thích nên đành cố chịu không mua.
Chỉ cần là con người thì sẽ có sở thích và điểm yếu.
Cho dù Giang Sách vô dục vô cầu thì trong lòng anh vẫn có thứ mà mình thích.
Xe, xe thể thao, đó là thứ Giang Sách yêu thích.
Thực ra Lâm Gia Vinh không biết chuyện này, cũng chỉ là làm đại mà thôi. Theo ông ta thấy, chỉ cần là đàn ông, tặng siêu xe chắc chắn là đúng đắn.
Trên thực tế, ông ta thành công rồi.
Giang Sách vươn tay vuốt ve thùng xe, yêu thích không buông tay, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng ngời.
Tu La Chiến Thần cũng là con người, nhìn thấy thứ mình thích cũng sẽ mê mẩn.
Huống chi, chiếc xe này anh có lấy cũng không phỏng tay.
"Thần y Giang, xin cậu hãy nhận lấy!"
"Vậy thì... tôi cung kính không bằng tuân mệnh vậy."
Giang Sách vừa định ngồi vào ghế lái để kiểm tra khả năng vận hành của chiếc xe, thì chợt nghe thấy một loạt tiếng gầm rú. Một chiếc Lamborghini màu đen sẫm khác phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336798/chuong-418.html