Vừa ăn, Đinh Mộng Nghiên lại nghĩ đến những chuyện cô sẽ diễn thuyết cho ngày mai mà hoảng sợ.
“Lại nghĩ đến chuyện ngày mai à?”
Giang Sách nắm lấy tay cô: “Đừng lo lắng, nhất định em sẽ thắng.”
“Ôi, anh không cần phải nói những lời an ủi em đâu.”
“Không phải anh đang an ủi em, mà là sự thật. Bồ tát nói với anh rằng ngày mai em sẽ thành. công.”
“Bồ tát?” Đinh Mộng Nghiên quay đầu lại nhìn bức tượng bồ tát mình mới mời về nhà, khó
hiểu hỏi: “Làm sao bồ tát lại có thể nói cho anh biết điều này chứ?
Giang Sách nói: “Anh vừa mới ước nguyện với bồ tát rằng hy vọng sẽ phù hộ cho em ngày mai đại thắng trở về, em đoán xem thế nào?"
“Thế nào?”
Giang Sách chỉ vào tay bồ tát: “Bồ tát ra dấu OK với anh, đó không phải là đã đồng ý với anh sao?”
"OK?"
Đinh Mộng Nghiên liếc mắt nhìn điệu bộ của bồ tát, cô bật cười, vươn tay gõ nhẹ vào đầu Giang Sách: “Được lắm Giang Sách, cả ngày nói huơu nói vượn, đó mà là OK à?”
Sáng hôm sau, Đinh Mộng Nghiên rửa mặt chải tóc xong và mặc một bộ vest đen công sở vào, trong sạch sẽ nhẹ nhàng và khoan khoái.
Cô lái xe đến tiểu khu Đế Hào, sau khi được nhân viên bảo vệ xác minh mới được đi vào.
Tòa nhà 28, nhà của Quan Chí Toàn.
Đinh Mộng Nghiên vừa bước tới cửa, còn chưa kịp bấm chuông thì quản gia đã đi tới và mở cửa.
“Cô Định phải không?”
“Dạ.”
“Ông chủ của chúng tôi đã đợi rất lâu rồi, mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336786/chuong-406.html