Kết quả Giang Sách vẫn thuận lợi tránh được như trước, ngược lại hai người bọn họ còn suýt chút nữa ngộ thương người phe mình.
Mồ hôi lạnh trên trán Tôn Vĩnh Trinh rơi xuống.
Đây là trò cười ư?
Người đã bị nhốt chặt trong lồng sắt rồi mà vẫn không giết chết được? Sao lại có một loại cảm giác Ngọc Hoàng Đại Đế bắt Tôn Ngộ Không, làm kiểu gì cũng không giết chết được thế?
Lúc này một tên đàn em chạy tới.
“Chủ tịch Tôn, không hay rồi, hai người ở bên ngoài đã sắp đánh vào trong này rồi.”
“Hả?”
Tôn Vĩnh Trinh sợ hết hồn, nổi giận nói: “Trong xưởng mấy trăm anh em mà không xử lý được hai người ư?”
“Chủ tịch Tôn, thật đó, không cản được nữa rồi.”
Tôn Tại Ngôn bên cạnh hơi nhíu mày, rõ ràng Giang Sách đã có thiết bị định vị nhưng lại chỉ sắp xếp hai tên đàn em đến cứu người, điều này quá vô lý.
Giang Sách lạnh nhạt nói: “Xử Nữ và Song Tử, phật và ma, cho dù là tôi cũng chưa chắc có thể đồng thời ngăn cản sự tấn công của hai người bọn họ. Có thể đồng thời bố trí hai người bọn họ xuất chiến, Mộc Dương Nhất đã hơi kích động rồi.”
Phật và ma?
Tôn Tại Ngôn lập tức rời đi, quay về căn phòng nhỏ tối tăm.
Tôn Vĩnh Trinh nói với Tây Môn Tuấn: “Cậu ở đây trông chừng Giáng Sách, tôi đi xem tình hình ra sao.”
Hắn ta đi theo Tồn Tại Ngôn đến phòng tối nhỏ, bật máy tính giám sát lên, kiểm tra tình hình mới nhất ở hai hướng nam bắc.
Giống như tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336760/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.