Nguyên vậy cũng đủ để thỏa mãn trí tưởng tượng của đàn ông.
Chỉ thấy đằng sau tấm kính thủy tinh kia, bóng dáng người phụ nữ đang cởi bỏ lớp quần áo, sau đó xả nước tắm rửa.
Dáng người đẹp hoàn mỹ của Tô Nhàn hoàn toàn hiện rõ mồn một trên lớp kính thủy tinh mờ, mặc dù không nhìn được những chỗ chủ chốt, nhưng dáng người kia cũng đủ để mê hoặc người khác rồi. Nếu đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào khác, nhìn thấy cảnh này, họ đã thèm nhỏ dãi từ lâu rồi.
Giang Sách khẽ lắc đầu, anh quay mặt đi hướng khác, bật TV lên xem.
Chuyện khiếm nhã không nên coi.
Trong lòng anh chỉ có một người là Đinh Mộng Nghiên, chưa kể Tô Nhàn lại là em gái của Đinh Mộng Nghiên, vậy nên anh quyết không thể làm càn làm ẩu, chỉ nghĩ cũng không được phép.
Nửa giờ sau, Tô Nhàn rửa mặt chải đầu xong, tự nhiên kêu lên một tiếng.
Giang Sách quay lại nhìn, anh hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Tô Nhàn nói với giọng nũng nịu: "Ôi, anh rể, em đi tắm mà quên không cầm quần áo theo rồi, anh lấy hộ em được không?"
"Há?"
Giang Sách muốn đứng tim quá.
Chuyện kiểu này mà vẫn làm được sao?
Anh xấu hổ đến nỗi mặt mày đỏ bừng, nói lời chính đáng: "Không được, anh không đi đâu, em tự ra lấy không được à?"
Tô Nhàn đứng trong phòng tắm vừa ngại vừa giận, cô ấy nói: "Anh rể, anh muốn em trần trụi như này chạy ra lấy quần áo sao? Có phải anh muốn em làm vậy để tiện cho anh nhìn lén không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336690/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.