Kỳ Dương nhìn về phía Kỳ Chấn: "Không nhắc tới chuyện này thì còn ổn. Nhắc tới chuyện này, bụng em liền đầy lửa giận"
"Anh cả, anh làm việc kiểu gì vậy?"
"Thuốc của mẹ đều đưa qua tay anh mà tới, sao anh lại không cẩn thận như vậy, để mẹ uống thuốc không đạt tiêu chuẩn?"
"May mà mẹ cát nhân có thiên tướng, nếu có chuyện gì xảy ra, anh chính là tội nhân số một của nhà họ Kỳ chúng ta!"
Kỳ Chấn bị mắng mà không còn lời nào để nói.
Quả thật, thuốc của cụ bà đều là do Kỳ Chấn tự tay xử lý. Thuốc xảy ra chuyện thì tất nhiên ông ta là người đứng mũi chịu sào.
Kỳ Chấn và Kỳ Dương luôn mâu thuẫn về tài sản của gia tộc. Bây giờ lại xảy ra việc này, Kỳ Dương lại không tiếc hết thảy mà bôi đen Kỳ Chấn.
Một gia tộc khổng lồ như vậy, nhiều tiền như vậy, tuổi của cụ bà cũng đã lớn, sẽ cưỡi hạc bay về trời bất cứ lúc nào.
Đến lúc đó, gia sản sẽ được phân chia như thế nào?
Hiện tại là cụ bà làm chủ lo liệu việc nhà, Kỳ Chấn được chăm sóc đặc biệt cho bà cụ, khó tránh khỏi đến lúc đó Kỳ Chấn sẽ được chia nhiều.
Nghĩ đến đây, Kỳ Dương liền cảm thấy khó chịu trong lòng, hận anh cả mình không thể mau chóng chết đi, như vậy sẽ không có ai cướp đoạt gia sản cùng với ông ta nữa.
Sự bất hòa giữa hai người con trai là điều khó chịu nhất trong lòng cụ bà.
Bà thở dài nói: "Được rồi, các con đừng nói gì nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336686/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.