Chương trước
Chương sau
Mấu chốt nhất chính là mỗi một nhân vật lớn có thẻ VIP đều vô cùng quen thuộc với các nhân viên bảo vệ.
Thời điểm bọn họ được huấn luyện, có một khóa học đặc biệt để làm quen với những người sử dụng thẻ VIP này, để không vô tình đụng chạm đến đối phương.
Bảo vệ đã vào làm lâu như vậy rồi, nhưng cho tới bây giờ anh ta chưa từng thấy bộ dạng của Giang Sách.

Điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao thì chiếc thẻ này chỉ mới được lấy từ trên máy bay vào sáng nay, nên các nhân viên bảo vệ hoàn toàn không có khả năng biết rõ bộ dạng của Giang Sách.
Sau một loạt suy đoán, tất nhiên nhân viên bảo vệ xác định rằng thẻ của Giang Sách là do trộm được.
Cage cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Nếu thật sự đắc tội phải nhân vật lớn nào thì anh ta không thể chịu đựng được đầu.
Nhưng nếu đối phương là kẻ trộm, anh ta vốn không cần phiền não về phương diện này rồi.
Anh ta cười nói: “Hóa ra là một tên ăn trộm. Điều này cũng không kỳ lạ khi tại sao toàn thân lại tràn ngập mùi của tên quê mùa"."
Cage nhìn Tô Nhàn và nói: "Quý cô xinh đẹp này, hiện tại cô đã ý thức được tên rác rưởi bên cạnh cô cặn bã như thế nào rồi chứ? Sớm rời khỏi anh ta đi, đến với tôi này, với sự giàu có của tôi, cô có thể.."
Không đợi anh ta nói xong, Tô Nhàn trực tiếp vứt cho anh ta sắc mặt không thèm để ý.
Cage hoàn toàn tức giận.
Cho tới bây giờ anh ta chưa từng bị làm nhục như vậy, cố gắng lấy lòng một người phụ nữ hết lần này đến lần khác, nhưng lại không được đối phương chấp nhận chút nào, điều này khiến lòng tự trọng của anh ta không thể chịu đựng nổi.
"Đồ đê tiện, tạo đã lịch sự với mày rồi, mày còn lên mặt với tao à?"
"Tao thấy mày và tên rác rưởi ăn trộm này chính là một phe cũng nên."
"Đồ để tiện như mày, tặng mày hai chữ - thèm đòn!"
Nói rồi, Cage nâng tay lên, toan tát vào mặt Tô Nhàn, rõ ràng là chó cùng rứt giậu, liều lĩnh rôi.
Đối với một người đàn ông dụng tấm kín đáo như thế này, nếu bạn cứ liên tục từ chối anh ta, điều đó sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của anh ta và gặp phải những hành động trả thù khủng khiếp.
Một người đàn ông như vậy, chỉ có hai chữ để miêu tả: cặn bã.
Dính vào rồi là dứt ra không được.
Vừa phiền vừa đáng giận.
Cage nghĩ rằng anh ta có thể làm bất cứ điều gì anh ta muốn, nhưng mà, lần này người anh ta gặp phải là Giang Sách, và mọi thứ đã được định sẵn không tiến triển theo ý muốn của anh ta.
Khi bàn tay của anh ta buông xuống một nửa, một lòng bàn tay to lớn dũng mãnh có lực đã giữ chặt cổ tay anh ta.
Chẳng thể nào hạ xuống dù chỉ nửa phần.
Tô Nhàn hoảng sợ, mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến cô ấy thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại.
Nếu không phải Giang Sách tinh mắt nhanh nhạy, giờ phút này e là cô ấy đã bị tát thật nặng. Điều này khiến cô ấy sợ tới mức liên tiếp lùi lại phía sau mấy bước.
Cage liếc nhìn Giang Sách, cười lạnh nói: "Tên trộm đáng thương, anh muốn ra tay với tôi à? Tự tìm cái chết!"
Anh ta không chỉ giàu có mà bình thường còn rất ham tập thể hình, cả người toàn cơ bắp.
Luận đánh nhau, Cage thật đúng là không sợ bất cứ ai.
Đặc biệt là khi thấy kiểu người toàn thân đều quê mùa như Giang Sách, lại càng là kiểu mà ngày thường anh ta thích bắt nạt nhất.
Bảo vệ bảo những người khác đừng nóng vội đến đây, để cho Cage đánh Giang Sách một chút trước rồi nói sau.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.