La Thịnh vỗ ngực tự hào nói: "Chứ còn gì nữa, cô không tin thầy La này sao hả? Nói cho cô biết, bài hát này có thể chính là bài hát hay nhất mà tôi sáng tác từ trước đến giờ đó. Chỉ cần biểu diễn bài nhạc này trong buổi diễn cuối năm, tôi tin chắc cả đại sảnh sẽ ngập tràn tiếng hò reo cổ vũ của khán giả. Đến lúc đó nhé, việc đè bẹp “Tòng quân” chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, cứ chờ mà xem."
Nét mặt Trình Đan Đình lộ rõ vẻ vui mừng hào hứng: "Thật biết ơn thầy La quá."
“Ui chao, cô không cần phải khách sáo với tôi vậy đâu."
Hai người vừa đi vừa nói cười vui vẻ, nhưng lại không ai để ý, bên trong một góc hành lang kia, có bóng dáng người nào đó vẫn đang lén la lén lút đứng nghe toàn bộ cuộc nói chuyện của hai người.
Sau khi nghe xong cuộc nói chuyện đó, khóe miệng người kia khẽ cong lên để lộ một nụ cười khẩy.
Không bao lâu sau, sắc trời dần chuyển màu đen.
Giang Sách thu dọn đồ đạc rồi cũng rời khỏi văn phòng, về nhà như thường lệ.
Nhưng anh vừa bước chân trước ra, sau lưng đã có người tới quét tước dọn vệ sinh, người nọ đổ toàn bộ đống đồ trong sọt rác ra, sau đó cũng rời khỏi văn phòng.
Công ty giải trí Bá Khống, tại văn phòng chủ tịch.
Bách Tin Hoành ngồi bắt chéo chân, trong tay anh ta đang bưng một ly rượu vang đỏ, vừa nhâm nhi vừa nói chuyện vui vẻ, nhìn thứ hạng của “Tòng quân” trên bảng xếp hạng, số liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336668/chuong-288.html