Khi một cây kim vừa châm xuống, hiệu quả tức thì, phần dưới cơ thể của Đinh Trọng không bắn ra nữa, bụng cũng không còn sôi ùng ục.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, cảm thấy Giang Sách cũng có chút tài năng.
“Tôi ổn rồi chứ?” Đinh Trọng hỏi.
“Chỉ tạm thời làm tan khí và mở thông đạo thôi. Bây giờ tôi còn phải chữa trị dạ dày cho ông, cam đoan sau này sẽ không gây ra nhiều khí như vậy nữa.”
Nói xong, Giang Sách tiếp tục châm kim.
Lúc đầu Đinh Trọng rất sợ, sợ đau, sợ bị kim châm.
Nhưng không biết vì sao sau khi Giang Sách vừa châm vào thì không những không đau, ngược lại còn rất thoải mái, toàn thân uể oải mệt mỏi, ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Mười phút sau.
"Ông cụ, xong rồi”
“Ơ, hả?”
Đinh Trọng mở mắt ra và thấy toàn bộ kim châm trên người đã được rút ra, toàn thân nhẹ nhàng sảng khoái, bụng cũng không còn đau mà cảm thấy ấm áp vô cùng.
“Giang Sách, cậu thật sự rất giỏi đó.”
Ngay cả Đinh Trọng, người vẫn luôn ghét cay ghét đắng Giang Sách cũng không khỏi khen ngợi.
Lại nhìn Đinh Vân Trấn và Lương Điệp, hai người đều cảm thấy khó chịu như vừa ăn phải ruồi, ngồi tại chỗ không nói được câu nào, vẻ ngạo mạn đắc ý ban nãy đã biến mất.
Định Khải Sơn thì cực kỳ phấn chấn, vui tươi hớn hở nói: “Ba à, thấy chưa, cái gì gọi là chân nhân bất lộ tướng chứ? Đây chính là chân nhân bất lộ tướng đó.”
“Con rể của con có y thuật siêu phàm, lại là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336663/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.