“Cuối cùng tôi muốn khuyên cậu một câu, đừng tưởng rằng cậu khiến tôi chịu thua vài lần
mà nghĩ tôi thật sự không làm gì được cậu nhé. Nếu tôi thật sự muốn đối phó cậu thì lúc nào tôi cũng có thể quay cậu vòng vòng đấy!”
“Cậu cũng đừng tưởng Mộng Nghiên có được năm phần trăm cổ phần là có thể muốn làm gì thì làm, tôi có thể cho nó cổ phần, cũng có thể lấy đi đấy”
“Giang Sách, tôi khuyên cậu sau này hãy hành sự một cách cẩn trọng, làm người cho tốt.”
Tự biết thân biết phận của mình đi.”
Giang Sách gật đầu, đứng lên chắp tay nói: “Ông nội, cháu cũng khuyên ông một câu, làm chuyện gì cũng đừng tuyệt tình quá đáng quá, nếu không, sẽ mất hết mọi thứ còn tự chuốc vạ vào thân đấy.”
Nói xong, anh liền quay người rời khỏi đó.
Nhìn bóng lưng Giang Sách, Đinh Trọng vuốt râu, lẩm bẩm một mình: “Giang Sách à Giang Sách, cậu đã quá ngông cuồng rồi, sớm muộn gì cũng có một ngày, cậu sẽ phải trả một cái giá cực đắt cho sự ngông cuồng tự cao tự đại của ngày hôm nay!”
Trước của công ty.
Đinh Mộng Nghiên đang sốt ruột đợi Giang Sách ở đó, thấy anh bước ra, cô bèn nhanh chóng chạy tới.
“Ông nội nói gì với anh vậy?”
“Cũng không có gì, ông chỉ dặn anh sau này phải giúp em xử lý chuyện công ty cho tốt, không được để em quá vất vả thôi.”
“Chỉ vậy thôi ư?”
“Ừm”
Mặc dù Đinh Mộng Nghiên không quá tin tưởng, nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa.
Đúng lúc này, điện thoại của Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336646/chuong-266.html