“Này, họp cái gì mãi chứ? Dù gì thì đến cuối cùng chẳng phải đều do ông cụ quyết định hết sao? Mấy cái ý kiến các cô nêu ra còn lâu mới được dùng đến, việc trước mắt là cô phải giúp anh hai giải quyết vấn đề quan trọng này đi đã!"
Trước sự lôi kéo của Đinh Phong Thành, Đinh Mộng Nghiên đành bất lực lên xe anh ta.
Tiểu khu Danh Uyển, số 33.
Xe dừng lại.
Đinh Mộng Nghiên và Đinh Phong Thành đi vào trong nhà, bị Tô Cầm liếc mắt nhìn thấy.
“Mộng Nghiên, sao hôm nay con về sớm vậy? A... Phong Thành, cháu cũng tới à?"
Đinh Phong Thành sốt ruột hỏi: "Thím, Giang Sách có ở nhà không?"
"Có, còn chưa nhấc mình dậy nổi kìa."
“Mặt trời chiếu đến mông rồi còn chưa dậy sao?" Đinh Phong Thành đầy đẩy Đinh Mộng Nghiên: “Mau mau mau, cô đi gọi cậu ta dậy đi."
Đinh Mộng Nghiên bất lực lắc đầu, cô đi đến cửa phòng ngủ, ngồi trên đầu giường.
Cô đẩy đẩy người Giang Sách: "Đừng giả vờ nữa, chẳng phải sáng nay anh đã ra khỏi giường rồi sao? Nhìn thấy Đinh Phong Thành tới là lại giả bộ ngủ?"
Giang Sách nhếch môi cười.
“Ai giả vờ chứ?”
“Anh thấy hơi mệt, nên muốn ngủ nướng một chút thôi mà.”
Đinh Mộng Nghiên hỏi: "Vậy giờ Đinh Phong Thành đang đứng đợi anh bên ngoài kia, rốt cuộc anh có dậy nổi hay không?"
Giang Sách hờ hững trả lời: "Không dậy nổi, không gặp."
“Hả?”
“Em ra nói với anh ta, anh biết anh ta tới tìm anh vì mục đích gì, nhưng có câu nói là "một người làm một người hưởng", chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336636/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.