Tuy lời nói có chút ác độc nhưng đạo lý chính là đạo lý này.
Viên Hữu Xương cũng không bác bỏ, xem như ngầm chấp nhận với cách nói của Lâu Hân Duyệt.
Thật vậy, trong thời đại mà lưu lượng truy cập là vua, thì phim của anh quay có hay đến mấy cũng ích gì? Không có nổi một ngôi sao mà còn muốn nổi tiếng à? Đang mơ tưởng viển vông gì đấy?
Viên Hữu Xương là một doanh nhân chỉ vì lợi nhuận, và ông ta sẽ không bao giờ sử dụng những nguồn tài nguyên chất lượng cao như đề cử hình ảnh lớn cho những bộ phim rác, như vậy thật không đáng giá.
Giang Sách gật đầu, cuối cùng xác nhận: "Ông chủ Viên, ông thật sự không cho tôi đề cử hình ảnh lớn trên trang chủ đúng không?"
Viên Hữu Xương ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Tôi vẫn giữ thái độ như trước. Phim của các cậu nhiều nhất chỉ xứng được một đề cử thứ cấp thôi. Đây là vẫn dựa trên bốn chữ "Giải trí Ức Mạch" đấy. Nếu là một công ty nhỏ bình thường thì nhiều nhất tôi chỉ cho một cái tên thôi là xong rồi."
"Được."
Giang Sách đứng lên, nói một cách thờ ơ: "Vậy thì bộ phim này sẽ không phát hành trên quý nền tảng nữa."
“Yo, không phát hành sao?” Viên Hữu Xương nói với vẻ kỳ lạ: “Chậc chậc, thật sự là một mất mát lớn cho Video Cơ Dị của chúng tôi, thật đáng tiếc, thật đáng tiếc”
Giang Sách không nói thêm gì nữa, xoay người bước ra ngoài.
Trình Đan Đình nhanh chóng theo sau.
Lâu Hân Duyệt vui mừng hét to từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336586/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.