“Này, hai người lầm bầm nói gì đấy? Là đang sỉ nhục công ty giải trí Ức Mạch của chúng ta đúng không? Muốn ăn đấm có phải không?”
Giang Sách thực sự bất đắc dĩ.
Bị chó mình nuôi cắn, loại tâm tình này thật sự rất phức tạp.
Anh không nói gì, đứng dậy phủi mông, cùng Nhậm Chỉ Lan đi sang một bên; Anh rất muốn nhìn một chút rốt cuộc là đang quay phim gì.
Rất nhanh, toàn bộ sân bãi đều bị dọn trống.
Diễn viên quần chúng toàn bộ vào chỗ, camera, nhân viên ánh sáng, nhân viên thu âm toàn bộ đều đã sẵn sàng.
Máy móc lắp đặt xong, chuẩn bị khai mạc.
Hiện trường mấy chục người, chỉ đang chờ nữ chính Lâu Hân Duyệt.
Lâu Hân Duyệt là một diễn viên hạng hai mà công ty giải trí Ức Duyệt vừa mới kí, cũng có chút danh tiếng trong giới, rất được các trạch nam yêu thích.
Mặc dù không có diễn xuất gì, nhưng lưu lượng của người ta rất cao.
Cho nên rất nhiều công ty đều muốn kí với cô ta.
Cuối cùng, công ty giải trí Ức Mạch hao tổn một số tiền lớn để ký với cô ta, cũng dự định nâng lên thành nghệ sĩ tuyến một.
Lâu Hân Duyệt, trước mắt cũng chỉ có chút danh tiếng, thế nhưng lại rất có bệnh ngôi sao, để tất cả các nhân viên công tác chờ gần nửa tiếng mới chậm rãi đi đến.
Đồng thời không có chút áy náy nào.
Lâu Hân Duyệt ngáp một cái, vừa đi vào trung tâm vừa nói: “Xin lỗi, tôi qua ngủ không được, buổi sáng không dậy nổi, đến chậm rồi, mọi người chắc chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336577/chuong-197.html