Đinh Mộng Nghiên và Giang Sách nhìn thoáng qua nhau, cả hai đều lộ ra vẻ nghi ngờ.
“Hai vị đã ăn xong rồi sao? Bây giờ tôi sẽ thanh toán.”
“Phục vụ, lại đây, thanh toán!”
Chẳng những không tức giận, còn vui tươi hớn hở chủ động thanh toán, nếu nói không có âm mưu gì thì ai tin?
Giang Sách âm thầm quan sát Tôn Tuấn Phong, tạm thời còn chưa tìm ra bất kỳ sơ hở nào.
Kế tiếp, ba người đi đến công ty đối phương tiến hành trao đổi, quá trình rất thuận lợi, đổi phương lấy giá cả khá rẻ để bán tài liệu cho nhà họ Đinh, tất cả các hợp đồng khác đều ký xong trong ngày.
Chờ đến khi rời đi, thì đã là bảy giờ tối, trời đã tốt đen.
Tôn Tuấn Phong nói: “Tôi sắp xếp xong khách sạn cho hai vị, là khách sạn Hòa Nhuận, phòng tổng thống, đảm bảo đêm nay hai vị sẽ nghỉ ngơi thoải mái, xin đi theo tôi.”
Anh ta đi phía trước dẫn đường, hai người đi theo phía sau.
Đinh Mộng Nghiên nói thầm: “Tại sao anh ta lại đột nhiên trở nên tốt như vậy? Ngược lại làm cho trong lòng em có chút thấp thỏm, cảm thấy hơi giả tạo”
Giang Sách chỉ cười, không nói chuyện.
Giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, tất cả mọi chuyện cứ để mặc tự nhiên là được.
Không đến mười phút, ba người đi vào đại sảnh khách sạn Hòa Nhuận, Tôn Tuấn Phong lấy chìa khóa ở quầy tiếp tân cho Đinh Mộng Nghiên.
“Đây là chìa khóa phòng của hai người, vào thang máy đi lên tầng sáu, phòng là sáu trăm linh tám, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336570/chuong-190.html