Cái tên Giang Sách nghèo rách phải đi ở rể kia!
Cái tên Giang Sách bị anh ta mỉa mai là kẻ nghèo nàn rách rưới kia!
Cái tên Giang Sách rác rưởi bám váy vợ kia!
"Giang Sách?"
"Giang Sách!"
Tôn Tuấn Phong lắp ba lắp bắp: "Anh, sao anh có thể, có thể ngồi trong xe này?"
Giang Sách cười cười: "Đây là xe của tôi, tôi không ở trong xe thì ở đâu? Lẽ nào tôi không nên ngồi trong xe, tôi nên chui dưới gầm xe sao? Tôi cũng đâu phải A Đỗ."
Tôn Tuấn Phong á khẩu không biết nên nói gì mới tốt.
Vừa rồi anh ta còn luôn miệng mỉa mai Giang Sách là một kẻ khố rách áo ôm, kết quả đến bây giờ lại bị vả mặt bôm bốp.
Chỉ là anh ta nghĩ thế nào cũng không thông, một kẻ ở rể, ăn bám vợ thì có tư cách gì lái chiếc xe tốt như vậy?
Thuế?
Không thể.
Rolls-Royce bản limited, anh ta thuê ở đâu được?
Lẽ nào là Đinh Mộng Nhiên mua?
Càng không thể, Đinh Mộng Nhiên làm gì có thực lực đấy? Dù là Đinh Trọng cũng không có.
Hơn nữa loại xe này không phải cứ có tiền là mua được, không có địa vị thân phận nhất định, cửa hàng của người ta căn bản sẽ không bán đấu hiểu không?
Giang Sách vươn tay cầm lấy danh thiếp của Tôn Tuấn Phong, cười nói: "Tổng giám đốc Tôn, anh có hơi khách sao quá không? Còn cố ý chạy tới đưa cho tôi danh thiếp, yên tâm, tôi sẽ bảo quản thật tốt."
Tôn Tuấn Phong thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Vốn dĩ anh ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336561/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.