Hoa Tưởng Dung bĩu môi: “Đương nhiên người ta biết như vậy là không đúng, chỉ là tức không chịu được thôi.”
“Sao vậy? Có khán giả nói lung tung à?”
“Khán giả thì tính làm gì, em đã sớm quen rồi, tức nhất là cái tên Nhiếp Tranh khốn kiếp kia, lấy cái tên gì mà gọi là “Đạo Thần”, xoay người làm trò nấu ăn, cướp người xem đi hết rồi, livestream của em cũng không có người, vậy còn có nghĩa gì nữa?”
“Nhiếp Tranh? Đạo Thần?”
Bách Tin Hoành nhíu mày, gần đây quả thực có nghe qua cái tên này, hình như rất nổi.
Người đại diện Lưu Sùng nói: “Chủ tịch Bách, Đao Thần này là nghệ sĩ dưới trướng của công ty giải trí Ức Mạch, ông ta nổi như vậy, giành hết người xem của Đấu Sa rồi, chẳng phải mấy chủ phòng của công ty giải trí Bá Khổng chúng ta không còn cơm ăn nữa sao? Ngài xem việc này nên làm thế nào bây giờ?”
Bach Tin Hoành vừa nghe xong, gương mặt lại càng cau có.
Nếu nổi lên gần đây chỉ là một chủ phòng thì chẳng có gì, vấn đề là chủ phòng này lại dưới quyền công ty giải trí Ức Mạch, điều này thì không thể nhịn được.
“Được, chuyện này tôi biết rồi, em cứ tiếp tục livestream đi, tôi sẽ xử lý.”
“Biết rồi ạ.”
Hoa Tưởng Dung trở về phòng livestream, mà Bách Tin Hoành lại lập tức rời khỏi công ty, lái xe đến trụ sở chính khu vực Giang Nam của Đấu Sa.
Bốn mươi phút sau, Bách Tin Hoành đến trụ sở chính Đấu Sa.
Trong phòng làm việc của sếp.
Bách Tin Hoành cùng với ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336551/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.