Ông ta vung tay tát một cái, cái tát thật mạnh đáp xuống mặt Triệu Sơn Lĩnh, nháy mắt xuất hiện một dấu bàn tay đỏ tươi.
Triệu Sơn Lĩnh dùng một tay bụm mặt lại, không dám tin nói: “Anh, anh dám đánh tôi? Tên họ Diêm, anh cứ chờ đó, về nhà tôi sẽ tố cáo với chị gái của tôi!”
“Về nhà?”
“Tố cáo?”
Diêm Quan Vũ cười lạnh một tiếng: “Cậu giả mạo danh tiếng, giả thân phận của tôi để đi uy hiếp, đe dọa người khác, lại còn phỉ báng bôi nhọ chứng từ hợp pháp của cục Công Thương ban hành, cậu cho rằng hôm nay cậu còn có thể về sao?”
“Người đâu, bắt lấy tên tội phạm lừa gạt người khác cho tôi!”
“Dạ!”
Ngay khi đó, đám người đứng phía sau Triệu Sơn Lĩnh đã đi lên ngăn cản lại.
Sở dĩ bọn họ đi theo Triệu Sơn Lĩnh đến đây cũng chỉ là vì nể mặt mũi của Diêm Quan Vũ, bây giờ Diêm Quan Vũ đã tự mình lên tiếng, sao bọn họ không nghe theo chứ?
Triệu Sơn Lĩnh chửi ầm lên: “Tên họ Diêm, đến em vợ của mình mà anh cũng bắt? Anh bị điên rồi sao?”
D?
“Hôm nay, tôi sẽ vì đại nghĩa diệt thân!” Diêm Quan Vũ vung tay lên: “Đưa cái tên lớn mật này vào cảnh sát, đưa tất cả chứng cứ và tài liệu qua đó hết, thế nào cũng phải nhốt cậu ta tám năm mười năm!”
Nói đến nước này, cuối cùng Triệu Sơn Lĩnh đã biết sợ hãi.
+
Anh ta ý thức được Diêm Quan Vũ không nói đùa, mà là tức giận thật.
Có điều anh ta không rõ, đây cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336534/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.