Anh nới lỏng cúc áo đi về phía bờ sông, vừa đi vừa cảm nhận gió lạnh mạnh mẽ đập vào trên mặt.
Gió lớn cuồn cuộn cuốn theo sóng nước dâng lên, cuộn trào mãnh liệt.
Dưới tình huống này, dựa vào sức người gần như là không có khả năng cứu đứa nhỏ từ trong lòng sông ra.
Ông bác kia ngồi dưới đất gào khóc, khẩn thiết cầu xin người qua đường cứu đứa cháu nhỏ của ông ta.
“Có ai có thể làm ơn thương xót, cứu giùm đứa cháu bảo bối của tôi được không? Tôi cầu xin các người mà.”
“Chỉ cần có thể cứu được cháu trai của tôi, tôi đồng ý bỏ ra một trăm vạn để cám ơn người đó.”
“Ai có thể giúp tôi được không?”
Một trăm vạn đối với người bình thường mà nói là một con số vô cùng cám dõ.
Đều nói có tiền có thể sai ma khiến quỷ.
Nhưng dù vậy vẫn không có ai đi cứu đứa nhỏ, bởi vì giữa tiền tài và sinh mệnh, tất cả mọi người đều lựa chọn sinh mệnh.
Nói đùa gì chứ, sóng lớn như thế, sóng gió dữ dội như vậy, trong thời tiết này mà lại xuống nước, ai đi xuống dưới đều phải chết.
Bây giờ chỉ có thể mong đợi đội cứu viện mau mau tới đây.
Trong lúc mọi người còn đang tranh luận anh đã cởi áo khoác xuống ném qua một bên, chuẩn bị xuống nước.
Một gã đàn ông dáng người cao gầy ngăn anh lại: “Anh làm gì vậy?”
“cứu người.”
“Cứu người gì chứ?” Gã đàn ông cao gầy cười khẩy nói: “Muốn tiền không muốn mạng à? Bộ không thấy nước sông chảy xiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336523/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.