“Có nhìn cái người mà cô tìm này, chậc chậc chậc, trên người toàn đồ vỉa hè, ngoại hình thì cao lớn thô kệch, nhìn thoáng qua như là mới vừa đi cày xong về.”
“Đan Đình à, cô thể này đúng là chà đạp chính mình đó nha.”
Trình Đan Đình tức giận đến mức đỉnh đầu bốc khói.
Cái gì với cái gì đấy hả?
Cô ấy ghét nhất đàn ông đấy, đã thể đối phương còn hiểu lầm cô ấy là bạn gái của Giang Sách xong rồi còn chế giễu Giang Sách một tràng, ngoài mặt là đang chế giễu Giang Sách, trên thực tế là đang tát vào mặt Trình Đan Đình cô!
Giang Sách cười ha ha, bước lên trước rồi nói: “Nghe giọng điệu của quý cô đây, người đàn ông mà cô tìm được nhất định là khỏe mạnh đấy nhỉ?”
Dương Á Mẫn trợn trắng mắt: “Phí lời.”
Giang Sách còn nói thêm: “Ha ha, vậy thì có cơ hội tôi chắc chắn phải làm quen một chút. Đúng rồi, người bên cạnh này chính là chủ đúng chứ? Lớn tuổi thế này còn cùng con gái ra ngoài dạo phố thật đúng là vất vả quá.”
“Phụt ch”
Dù cho lạnh lùng cao ngạo như Trình Đan Đình thì nghe xong lời này cũng không thể không bật cười.
Chú?
Cùng con gái đi dạo phố?
Người sáng suốt đều có thể nhận ra được đó là chồng của Dương Á Mẫn, chỉ là tuổi có hơi lớn một chút mà thôi.
Giang Sách cố ý nói như vậy quả thực đã khiến cho Dương Á Mẫn xấu hổ chịu không nổi rồi.
Cô ta tức đến độ dậm chân: "Anh nói hươu nói vượn cái gì đấy? Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336494/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.