Anh vội đi qua, tươi cười đầy mặt cất lời chào hỏi: “Xin chào cô Trình, tôi được ông nội của cô sắp xếp đến đón người"
Trình Đan Đình nhìn cũng không thèm nhìn tới anh một cái, vô cùng thuần thục đem Vali trên tay mình đưa qua: "Cầm lấy”
Giang Sách vội vàng tiếp nhận va li, còn chưa kịp nói gì.
Bên này Trình Đan Đình đã nghiêng mình đi qua người Giang Sách, hai tay đút vào túi quần, sải chân bước đi thể hiện bộ dáng kiệt ngạo khó thuần.
Giang Sách trong lòng chỉ biết cười khổ, kỳ thật chính mình cũng là một người kiêu ngạo vô cùng, nhưng nếu đem so với Trình Đan Đình đúng là tự cảm thấy hổ thẹn không bằng.
Người phụ nữ này thực sự kiêu ngạo quá chừng.
Giang Sách lúc này trông chẳng khác gì một tên trợ lý quèn, sách theo va li đi ở phía sau lưng, cùng cô ấy bước vào một nhà hàng sang trọng ở sân bay.
Sau khi Trình Đan Đình ngồi xuống, liền rất tự nhiên tháo mắt kính ra, cầm lấy menu lên xem
xét.
Giang Sách cũng đem đồ đặt ở trên ghế, vừa mới chuẩn bị ngồi xuống, lại bị cô ấy liếc mắt một cái giọng nói lạnh tanh: "Chú ý thân phận chính mình!”
Hå...
Giang Sách lại phải đứng lên, cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Đường đường là Tu la Chiến thần của Tây Cảnh đầy oai hùng, từ xưa đến nay có khi nào anh phải chịu loại đãi ngộ ghẻ lạnh như thế này bao giờ?
Chẳng qua là nói đi cũng phải nói lại, nếu như đã có việc cầu người, thành tâm thành ý muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336491/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.