Sau đó một nhóm người hùng hổ bước xuống.
Trên tay mỗi người đều cầm sẵn dao găm, dao rựa, thanh sắt và những thứ khác tương tự
Là một người phụ nữ, dưới tình huống đêm tối như thế này, Tô Nhàn theo bản năng liền thấy rất sợ hãi, mặc dù có Giang Sách ở ngay bên cạnh, cô ấy vẫn không tự chủ được bắt đầu run rấy.
Cho dù Giang Sách có lại lợi hại đến đâu đi nữa, làm sao có thể đánh thắng được những kẻ côn đồ tay lăm lăm vũ khí thế này, trong khi tay anh không có một tấc sắt phòng thân?
Tô Nhàn sợ hãi hỏi: “Bọn họ là ai vậy? Là người của Tô Trung Nguyên sao?”
“Không giống.”
22
Giang Sách bình tĩnh nói: “Em cúi thấp đầu xuống, khóa chặt cửa xe lại, nhớ kỷ ở yên trong xe không được phép ra ngoài, để anh ra xem thử có chuyện gì?”
“A?” Tô Nhàn lo lắng giữ chặt anh lại: "Đừng, bọn họ có rất nhiều người, lại còn mang theo vũ khí, tốt hơn hết chúng ta cứ ở yên trong xe không ra ngoài, gọi điện thoại báo cảnh sát là được rồi.”
Giang Sách vỗ vỗ tay cô ấy, mỉm cười nói: “Yên tâm đi, những người này không làm gì anh được đâu.”
Trong lúc hai người đang nói chuyện, mấy tên côn đồ đã đi tới rồi trước mặt.
Một đám không ngừng huýt sáo, trong miệng phun ra những lời hạ lưu dơ bẩn, Tô Nhàn nghe thấy mặt mũi đỏ bừng tức giận.
“Em gái nhỏ, ra ngoài chơi với anh trai nào?”
“Trông em cũng không tồi, rất xinh đẹp sao lại đi cùng với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336487/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.