Sự chênh lệch đó dù là kẻ ngu si cũng có thể nhìn ra.
Sau khi mọi người nhìn thấy được thiết bị hỗ trợ cấp S thì chỉ cười nhạt với thiết bị hỗ trợ cấp B này.
Tô Nhàn bước tới châm chọc khiêu khích: "Ôi, thiết bị này của anh cũng là thiết bị hỗ trợ à? Không biết lại còn tưởng là bồn cầu đấy. Tôi đã nói sao mà anh lại muốn nhận lấy quà tặng của anh rể tôi, té ra là tự mình mua không nối liền muốn cướp quà tặng của người ta làm thành của mình. Nếu như không có công tắc vân tay này, thật đúng là để cho anh lừa gạt trót lọt rồi."
"Trịnh Vận, anh thật đúng là Đa mưu túc trí."
Các loại cảm giác không thoải mái khi trước, vào giờ khắc này Tô Nhàn đã trả lại hết toàn bộ rồi!
Khuôn mặt già của Trịnh Vận đỏ bừng, muốn giải thích cũng không biết bắt đầu giải thích từ chỗ nào, ấp úng nửa chữ cũng nói không ra.
Tô Hồng Văn hừ một cái, phất tay nói: "Trịnh Vận, cháu ngồi xuống đi đã."
"Bác Tô, cháu..."
"Đừng nói nữa, ngồi xuống, ăn cơm."
Trịnh Vận trừng mắt liếc Giang Sách, ngậm cay đắng mà bước lại chỗ.
Anh ta vừa mới ngồi xuống, hai sinh viên nữ ở hai vị trí bên cạnh lập tức lùi ra, không muốn nấn ná cùng một chỗ với anh ta.
Có sinh viên nữ đi về phía anh ta vươn tay nói rằng: "Danh thiếp vừa rồi tôi đưa cho anh, trả lại cho tôi đi."
Trịnh Vận quả thực tức muốn bể phối.
Vừa rồi những sinh viên nữ này còn khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336480/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.