Mà món ăn làm ra chỉ cần dùng một từ để hình dung: Thơm!
Giang Sách nhận thấy được trên người ông ta có khí chất của một người quân nhân, vẫn có thể nhìn ra được những vết sẹo do chiến tranh để lại trên khắp người.
Có lẽ đó là một quân nhân đã về hưu vì bị thương.
Thấy mọi người đang ăn ngon lành, bụng Giang Sách bất giác cũng réo lên một tiếng. Anh không nhịn được tiến đến hỏi: "Ông chủ, bán như nào?"
Chủ quầy ngẩng đầu lên nhìn Giang Sách, trong ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc rồi nói: "Bên trái có bảng giá."
"Vậy thì cho tôi mười xiên thịt cừu, mười xiên thịt gà và mười xiên thịt bò."
"Đợi chút."
Chưa đến năm phút sau tất cả xiên nướng đều đã chuẩn bị xong và được đặt lên khay.
Cô bé nhỏ rất ra dáng bê khay tới trước mặt Giang Sách: "Xiên của chú xong rồi đây."
"Cảm ơn."
Giang Sách cầm lấy khay, lấy một viên bỏ vào miệng. Mới ăn được vài miếng bỗng dưng cả người đều sững lại.
Xiên thịt nướng này khi ăn giòn tan trong miệng, khi nuốt xuống cổ họng hương thơm lại lan khắp cơ thể, mang lại cảm giác như đang tự do bay nhảy trên thảo nguyên.
Ngon, ngon quá!
Giang Sách nói: "Ông chủ, tay nghề của ông cũng không tồi, có thể thấy được kỹ thuật nấu nướng cũng rất tốt. Chỉ là lại ở đây bán thịt nướng cũng khá tiếc."
Chủ quầy mặt vẫn không cảm xúc, nhàn nhạt nói: "Có thể nuôi gia đình là được."
Nói xong ông ta ngẩng đầu lên nhìn Giang Sách, không nhịn được hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336469/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.