Hai người rời bệnh viện và lên một chiếc ô tô màu xám.
Đan Long Hưng hỏi: "Tổng giám đốc, bây giờ chúng ta đi đâu?"
Reeves trầm giọng nói: "Kho hàng."
Kho hàng?
Mặc dù công ty đã bị thế chấp cho ngân hàng nhưng lô hàng giá trị cao vừa mới mua vẫn được giữ lại.
Trước đây lúc phát sóng trực tiếp công đoạn cắt giũa vẫn còn một lượng lớn hàng hóa vẫn chưa sử dụng hết, tất cả đều được dọn vào kho, về cơ bản thì mấy thứ này đều bị xếp vào sản phẩm tạp nham.
Số sản phẩm tạp nham này căn bản không có ai để ý tới, đương nhiên ngân hàng cũng vậy, người mua ở các nơi cũng không ai ngốc đến nỗi mua mấy thứ này, cho nên tạm thời bị chất đống bên trong kho hàng.
Đan Long Hưng không hiểu nên vội hỏi: "Tổng giám đốc, chẳng phải lô hàng đó đều là sản phẩm tạp nham sao? Ngài quên là chúng ta bị lô hàng đó lừa chết như thế nào à? Tự nhiên trở về tìm cái thứ xui xẻo đó làm gì?"
Reeves hừ lạnh một tiếng: "Tên khốn Giang Sách dám dùng một đống sản phẩm tạp nham để hãm hại tôi, anh ta có thể dùng lô sản phẩm tạp nham này để hãm hại tôi thì lý gì tôi lại không được dùng nó để hãm hại lại anh ta chứ?"
Hãm hại anh?
Nhưng phải hãm hại thế nào?
Với năng lực của Giang Sách, tuyệt đối không có chuyện sẽ mua đống sản phẩm tạp nham này về, thế thì phải hãm hại Giang Sách như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816808/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.