Sau những lời động viên đầy cảm động, Thạch Khoan mới chính thức bắt đầu bài diễn thuyết về y học của mình.
Có thể nói kiến thức của Thạch Khoan thật sự rất rộng, bài diễn thuyết của ông ta có nội dung rất sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu đã giải thích rất nhiều điều về y học cho học sinh, tuy vẫn có cảm giác ông ta đã giữ lại rất nhiều góc kiến thức nhưng những cơ sở lý luận kia của ông ta cũng đã đủ cho đám học sinh ở đó suy ngẫm cả ngày, ngay cả Giang Sách cũng học thêm được khá nhiều kiến thức từ bài giảng của ông ta.
"Tên Thạch Khoan này cũng có chút bản lĩnh đấy chứ."
"Ông ta đến đây chỉ để làm việc thiện và bồi dưỡng thế hệ tương lai thật đấy à?"
Giang Sách không lên tiếng vẫn tiếp tục quan sát một cách bình tĩnh, anh hiểu rất rõ tính cách của Thạch Khoan, loại người như ông ta không bao giờ làm những thứ bình thường như vậy.
Hai giờ sau, cuối cùng bài diễn thuyết cũng bước đến giai đoạn kết thúc.
Thạch Khoan nói: "Vừa rồi tôi đã nói về những thay đổi mà y học đã tạo ra đối với cơ thể con người, hiện tại tôi muốn cho các bạn xem một thứ, đây là một loại thuốc mà tôi đã nghiên cứu gần đây có thể tăng cường khả năng miễn dịch của con người."
Ông ta nói xong lập tức vỗ tay, sau đó con trai của ông ta bưng một cái khay đựng rất nhiều loại thuốc ra.
Thạch Khoan nói tiếp: "Ngoài việc diễn thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816789/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.