Mọi người cứ trì hoãn lâu như vậy, Giang Sách cũng không nói gì, thậm chí còn lấy điện thoại di động ra chơi trò chơi.
Anh không sợ những người này bỏ đi.
Ai đi thì liền khởi tố người đó, không ai dám đi cả.
Hai bên giằng co được 10 phút, cuối cùng cũng có người không chịu được nữa, một tên điều hành công ty đứng dậy, rụt rè nói: “Giám đốc Giang, tôi sai rồi, tôi nghe lời anh, bồi thường rồi đi.”
Cuối cùng cũng có người nói.
Giang Sách gật gật đầu, nói: “Được, 100 vạn, đến phòng tài vụ đi, sẽ có người thanh toán với ông.”
Tên điều hành kia nghiến răng.
100 vạn, đối với một doanh nghiệp tầm trung thì là quá nhiều, nhưng ông ta tham ô nhiều năm như vậy, bây giờ chỉ là phun ra một phần tiền ông ta đã từng tham ô thôi.
Để không phải ngồi tù, nhịn lại!
Tên giám đốc điều hành kia trực tiếp rời khỏi phòng họp, đến phòng tài vụ báo cáo.
Đưa tiền, từ chức, rời đi, vì ngày hôm nay, Giang Sách đã sắp xếp một kế toán tài chính đặc biệt có chuyên môn phụ trách, tất cả diễn ra vô cùng thuận lợi, nhanh chóng.
Có người dẫn đầu, những người khác cũng lần lượt đứng lên.
Tai hoạ đến nơi ai lo người nấy.
Vốn dĩ bọn họ tập hợp lại cũng chỉ vì lợi ích, giờ lợi ích không còn nữa thì sao lại không lo thân mình? Không còn ai bán mạng cho Viên Nhai Vĩ nữa, mọi người chỉ muốn dùng tiền đổi lấy sự bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816769/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.