Mọi người có mặt đều sững sờ, tất cả đều đứng nhìn, không ai dám ngồi xuống cả.
Cho dù phản ứng chậm đến mức nào, lúc này cũng có thể nhận ra người đang hát trên sân khấu là ai, nhưng mọi người đều rất khó hiểu, tại sao ông cụ lại tới đây?
Mọi người đều biết, mặc dù ông cụ và Đinh Khải Sơn là cha con, nhưng mối quan hệ của họ lại vô cùng tồi tệ.
Dù có già chết cũng không ai thèm gặp nhau.
Trong tình huống như vậy, làm sao ông cụ có thể cúi người tới được chứ?
Trong số đó Đinh Khải Sơn là người kinh ngạc nhất, ngơ ngác đứng lên nhìn ông cụ trên sân khấu, cảm thấy có chút sững sờ, mọi thứ cứ như một giấc mơ vậy.
Không thể nào, làm sao ông cụ có thể tới đây chứ?
Ông ấy dụi mắt để chắc chắn rằng những gì mình nhìn thấy là sự thật, không phải là ông ấy đang tưởng tượng.
Nhìn mãi, mắt của ông ấy đã hơi ươn ướt.
Thật ra, là một người con trai, làm sao có ai có thể thực sự ghét bỏ bố mình chứ? Ông ấy chỉ tức giận vì những việc mà ông cụ đã làm, hai người chẳng có ai nhường bước cho người kia.
Nhưng thực sự khi ông cụ lên sân khấu hát kịch cho ông ấy nghe, giống như đã tự hạ mình trước, trái tim Đinh Khải Sơn như muốn tan chảy ra.
Dù gì họ cũng là cha con, không có thù hận nào không thể vượt qua tình cha con cả.
Đinh Phong Thành ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816728/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.