Tô Nhàn khiếp sợ, lời này của Tiết Hải Vinh có vẻ không thích hợp, kịch bản không phải như vậy.
Nói một cách logic, khi người bình thường nghe được đối tượng xem mắt đã có bạn trai, thì chắc chắn phải trực tiếp đứng dậy hùng hổ rời đi, thậm chí nếu tính tình nóng nảy một chút sẽ còn động thủ đánh lộn.
Sao tính tình Tiết Hải Vinh có thể tốt như vậy, chẳng hề có chút ý tứ gì là muốn đánh nhau?
Tô Nhàn ngây ngẩn cả người.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, mọi chuyện sẽ càng ngày càng đi xa tưởng tượng ban đầu của cô ấy.
Giang Sách làm bạn trai, nhưng lại giống như một người không có việc gì làm, ngồi uống cà phê, chẳng có ý gì là muốn giúp, gống như là đang xem kịch hay của Tô Nhàn.
Tô Nhàn không biết nên xử lý cục diện trước mắt như thế nào, nên đã bí mật nhéo Giang Sách một cái, cho anh một ánh mắt nhắc nhở.
Giang Sách cười ha ha, ho khan một tiếng, nói: “Cậu Tiết, cậu tuổi trẻ tài cao, trông cũng rất năng động sung sức, một người đàn ông ưu tú như cậu, tương lai chắc chắn sẽ không thiếu bạn gái.”
“Cho nên cậu không cần lay động tư tưởng Nhàn Nhi.”
“Trên đời nơi nào mà chẳng có cỏ thơm hoa lạ, hà cớ gì phải yêu đơn phương một cành hoa? Cậu nói xem có phải không?”
Lời nói này đúng thật là có lý, nhưng giọng điệu lại ôn hòa quá mức, căn bản không hề giống lời một người bạn trai sẽ nói, ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816699/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.