Đinh Mộng Nghiên vẫn luôn nhìn về phía cổng lớn bệnh viện, suy nghĩ không biết rốt cuộc cảnh sát đi vào đó để làm gì.
Cuối cùng, chỉ mười phút sau, cô đã thấy được hình ảnh muốn xem.
Vài tên cảnh sát giải Kim Khắc Trung ra ngoài, hơn nữa còn có thể nhìn thấy rõ ràng, hai tay Kim Khắc Trung đã bị còng lại, sắc mặt xám như tro, vừa nhìn đã biết chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Thời điểm bước ra khỏi cổng lớn bệnh viện, Giang Sách cố ý hạ cửa sổ xe xuống, nhìn về phía Kim Khắc Trung hô to một câu: “Ông Kim, sao thế nhỉ, ở phòng bệnh trong bệnh viện không quen, nên muốn tới ở trong đồn cảnh sát à?”
Kim Khắc Trung ngẩng đầu liếc nhìn Giang Sách, sau đó cúi đầu bước đi nhanh, xấu hổ không dám nhìn ai.
Rất nhanh sau đó, Kim Khắc Trung đã bị cảnh sát giải đi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, lòng Đinh Mộng Nghiên cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, mặc dù nói không thể bỏ đá xuống giếng, không nên vui mừng khi thấy người khác gặp nạn, hành vi như vậy thật đáng xấu hổ, nhưng Đinh Mộng Nghiên thật sự không thể che giấu sự vui sướng đang trào dâng trong lòng, thậm chí cô còn bật cười.
Giang Sách từ tốn nói: “Thấy rồi chứ, đây là kết cục khi đi ngược lại với quy tắc. Dù người đó có phải kẻ có tiền hay không có tiền, thì đều phải tuân thủ theo quy tắc tuần hoàn của thế giới này, không một ai là ngoại lệ.”
Đinh Mộng Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816694/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.