Trong hơn một tiếng tiếp theo, nhà họ Đinh đông vui như trẩy hội, toàn bộ cửa hàng châu báu từ lớn tới nhỏ ở khu Giang Nam đều tìm đến Giang Sách, cầu xin anh làm giám đốc thu mua danh dự của bọn họ.
Về cơ bản là không cần làm mà vẫn có lương.
Thậm chí có mấy công ty mà nhu cầu mua hàng không lớn cũng tình nguyện vung tiền như rác nuôi Giang Sách, tất cả là vì họ nhìn trúng tài năng của Giang Sách.
Mấy nhà khác đều mời cả, nếu bạn không mời, đợi tới lúc có việc cần, khả năng cao bạn chính là kẻ bị loại bỏ.
Trong hơn một tiếng, lời mời ùa đến nhiều không kể xiết.
Giang Sách từ chối khá nhiều.
Dù vậy, anh vẫn nhận lời của gần hai mươi cửa hàng, và hầu hết đều do Đinh Khải Sơn kiên quyết bảo anh đồng ý.
Cuối cùng, tính sơ sơ mỗi tháng, dù Giang Sách cứ thế ăn không ngồi rồi, thì cũng có thể nhận được số tiền lương lên đến hơn năm mươi triệu, tổng cả một năm chính là sáu trăm triệu!
Sáu trăm triệu lận đó, sắp đuổi kịp doanh thu của nhà họ Cao luôn rồi.
Mặc dù Cao Văn Tường là người sẽ kế nhiệm vị trí gia chủ trong tương lai, chắc chắn cũng chẳng thể lấy ra được nhiều tiền như Giang Sách.
Lần này, Cao Văn Tường hoàn toàn ngậm miệng, không nói được gì. Nãy giờ luôn miệng mắng người khác là thằng nghèo, náo loạn nửa ngày, hóa ra mình mới là thằng nghèo.
Đợi người của mấy công ty châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816686/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.