"Không thể nào, tại sao có thể như vậy?"
Viên Nhai Vĩ sững sờ khi nhìn khối nguyên thạch đã bị mở ra kia, trợn mắt há hốc mồm, mặt cắt không còn chút máu.
Ba trăm vạn.
Anh ta bỏ ra giá ba trăm vạn thu mua một khối nguyên thạch, kết quả chứng minh đó chỉ là một tảng đá bình thường?
Tổn thất này là quá lớn!
Đối với Viên Nhai Vĩ mà nói, ba Ba trăm vạn không nhiều nhưng chắc chắn cũng không ít.
Điều quan trọng nhất là sự việc lần này khiến anh ta mất hết thể diện trước mặt Kỳ Chấn. Với tư cách là tổng giám đốc chi nhánh, anh ta đã mắc lừa trước mặt ông chủ, đây quả thực là sự sỉ nhục lớn nhất.
Kỳ Chấn cũng lắc đầu, thất vọng với biểu hiện của Viên Nhai Vĩ.
Trên thực tế, không chỉ họ mà những người qua đường đang xem đều tỏ ra khá thất vọng. Họ đều cho rằng sẽ mở ra được một miếng ngọc thượng đẳng, đều muốn chứng kiến khoảnh khắc kỳ tích.
Cuối cùng, tất cả những gì nhìn thấy chỉ là một viên đá bỏ đi chẳng làm được gì.
Ngay lập tức mất hứng thú.
Đám đông giải tán như ong vỡ tổ.
Giang Sách ở một bên lắc đầu, có câu nói rất hay, không nghe lời người già sẽ chịu thiệt trước mắt. Nếu vừa rồi Viên Nhai Vĩ chịu nghe theo ý kiến của Giang Sách thì đã không đến mức khó coi như vậy.
“Sư phụ, cũng cắt giúp tôi đi.” Giang Sách cũng đưa nguyên thạch của mình qua.
Người thợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816666/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.