Tưởng Hòa Long nhìn đám người ở bên cạnh, tất cả đều cúi đầu, không dám nhìn vào mắt của Tưởng Hòa Long.
"Haizzz!!!"
Anh ta thở dài, run rẩy cầm bút lên.
Trước khi ký hợp đồng, Tưởng Hòa Long nhìn Giang Sách hỏi: "Tại sao thực lực của anh mạnh như vậy, lại muốn làm kẻ bám váy đàn bà?"
Giang Sách nở nụ cười.
"Nếu được ở bên người mình yêu, dù phải làm kẻ bám váy đàn bà, tôi cũng tình nguyện làm cả đời."
"Ồ…"
Tưởng Hòa Long cực kỳ xấu hổ.
Anh ta hoàn toàn không hiểu "tình yêu" là gì, càng đánh giá thấp tình cảm giữa Giang Sách và Đinh Mộng Nghiên, người đàn ông trước mặt là sự tồn tại mạnh mẽ mà anh ta không bao giờ có thể đánh giá được.
Tưởng Hòa Long không nói gì nữa, mà chỉ cúi đầu ký vào hai bản hợp đồng.
Đinh Mộng Nghiên đưa cho Tưởng Hòa Long giữ một bản, còn mình thì lấy đi một bản.
"Giám đốc Tưởng, hợp tác vui vẻ! Bữa cơm hôm nay đến đây thôi, nếu lần sau còn cơ hội, tôi sẽ đến tìm anh để ký hợp đồng, tiện thể vật tay với anh luôn."
Dứt lời, Đinh Mộng Nghiên khoác tay Giang Sách, nghênh ngang rời khỏi khách sạn.
Trong phòng bao, mọi người đều liếc nhìn nhau.
“Mấy người đều cút ra ngoài hết cho tôi.” Tưởng Hòa Long lạnh lùng nói.
Bây giờ, không ai dám động vào Tưởng Hòa Long xúi quẩy, mà đồng loạt cúi đầu rời đi.
Tưởng Hòa Long đóng cửa phòng lại, lấy điện thoại ra gọi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816581/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.