Giang Sách trực tiếp ngồi xuống và gọi hai mươi xiên gà và một ly Coca.
Điền Kê ngồi bên cạnh Giang Sách gọi rất nhiều xiên que chiên, vừa ăn vừa tức giận nói: "Dương Tuấn Thiên đúng là một tên khốn nạn, để em xem làm sao anh ta có thể thắng được đêm nay? Kỹ thuật thối nát của anh ta nhất định sẽ bị đội Lamborghini dạy dỗ một trận."
Giang Sách không nói lời nào, chỉ lặng lẽ ăn xiên chiên.
Anh đang suy nghĩ.
Điền Kê tò mò hỏi: "Đại ca, anh định làm gì thế?"
Giang Sách không trả lời mà hỏi lại: "Cậu có biết địa điểm của trận đấu tối nay không?"
"Biết."
"Đưa tôi đi."
"A? Đại ca, anh còn muốn giúp đội Ferrari sao?"
Giang Sách gật đầu: "Ông Lâm có ơn với tôi, tôi không thể ăn cháo đá bát được."
"Nhưng Dương Tuấn Thiên, anh ta..."
"Đừng lo lắng, tôi biết phải làm gì."
Đáy mắt Giang Sách không có một chút mê mang nào, thoải mái ăn xiên chiên, như thể mọi thứ đều đã trong tầm kiểm soát.
Trời sắp tối.
Tối nay mười đội tập trung ở núi Bàn Vân, đây là con đường núi hiểm trở, nhiều khúc cua nhất ở khu Giang Nam, lái xe đến đây thường phải rất vất vả, cứ một phút lại có xác suất xảy ra tai nạn xe cộ.
Nhiều người lái xe đến đây không dễ dàng, và họ đều biết rằng đường ở đây không dễ đi.
Có nhiều khúc cua và đường dốc còn chưa nói, một số đoạn đường nhìn từ xa thì thấy thẳng nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816528/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.