Chương trước
Chương sau
Về sự tình các đệ tử nội môn mất tích phải nói lại ít ngày trước.
Vạn Yêu lâm ở sâu vào vòng thứ ba ở sâu bên trong thật sự quá nhiều yêu thú, thậm chí hiện nay còn bạo loạn thành mớ bòng bong càng không có mấy người có can đảm tiến sâu vào bên trong nơi này, không khác nào tự sát.
Nhưng thật ngoài ý muốn là có tới hai mươi bóng người lướt đi ở trong này với tốc độ cực kì nhanh. Theo khí tức thì yếu nhất ở đây cũng là Huyền Nguyên đỉnh phong, mà có không vài người có khí tức vượt trội hơn cản Huyền Nguyên đỉnh phong, ít nhất cũng là Bán Bộ Địa Nguyên cảnh. Xét theo phương hướng thì tất cả bọn họ sâu vào bên trong.
Trên mình hai mươi người này mặc y phục có thêu hình kiếm đồ án của Kiếm Trảm tông.
Giữa đường gặp một đầu mãng ngưu khí tức kém hơn nhiều so với đầu Thiên Ưng của Mộc Thiên Tuyết, có điều cũng là Đại Cực Vi yêu thú.
Hai mươi mười này mặt không đổi sắc, đồng loạt dừng lại. Chỉ thấy phân nửa những người này xuất ra binh khí, từng kiện lấp lánh quang hoa phát ra nguyên khí thuộc tính. Đều là Bảo khí, có không ít kiện cao cấp hướng tới phía đầu mãng ngư yêu kia tiến hành tru diệt.
Nếu để Hoàng Phủ Thiên ở đây sẽ há hốc mồm, vì hai mươi mấy người này đều sở hữu kiện bảo khí. Phẩm giai mỗi kiện có lẽ rơi vào tam tinh Bảo Khí. Là một món tài phú không ít.
Mười mấy người thi triển ra vũ kĩ kết hợp cùng với Bảo Khí luân phiên tiến công, rất nhanh đem đầu mãng ngưu yêu mao mòn rồi giết chết.
Một đệ tử nhìn đầu mãng ngưu yêu này nhíu mày nói:
- Nam Cung sư huynh, đệ cảm thấy nơi này có chút không đúng lắm. Trên đường di chuyển vào vòng ba thì yêu thú ít đi nhiều, nhưng mỗi con yêu thú đều có sức lực vượt trội, mà đáng nhẽ bọn chúng phải ở gần cuối chặng đường mới đúng.
Thực lực của đầu mãng ngưu yêu kia mạnh tới kinh người, lớp da bề bỉ dù vận dụng tới cả Bảo Khí cũng chỉ làm nó chầy sước mà thôi. Phân nửa bọn họ đều là Huyền Nguyên đỉnh phong cao thủ mà đua tiêu hao mới có thể tiêu diệt được nó, bản thân cũng hao tổn không ít sức.
Một vị đệ tử niên kỉ tương đối trẻ, quan sát sự tình này rồi nói:
- Đây có lẽ chính là bạo loạn trong Vạn Nguyên lâm mà các vị trưởng lão đã nói tới. Sự tình này phức tạp hơn chúng ta tưởng. Có cần rút về vòng bên ngoài canh trừng thôi không Nam Cung sư huynh.
Bên cạnh có một người cười nói:
- Sư đệ ngươi quá lo rồi, Nam Cung sư huynh chính là người mạnh nhất trong đám đệ tử chúng ta, xếp thứ mười trong đệ tử nội môn dự khuyết. Muốn được công nhận là nội môn dự khuyết trừ phi là có cống hiến cho tông môn lớn hoặc là chiến lực đủ mạnh. Mà trong mười người đứng đầu bảng thì đều từng chém qua Đại Cực Vị yêu thú rồi. Nên có Nam Cung sư huynh ở đây trừ phi là Đại Cực Vị trung kì yêu thú trở lên, bằng không không phải sợ
Vị Nam Cung sư huynh này nghe vậy, bộ dáng ôn hòa mỉm cười nói:
- Thực lực của ta so với nhiều các đệ tử trên bảng nội môn dự khuyết vẫn còn thiếu nhiều lắm. Vẫn còn cần nhiều tiến bộ nữa để có thể bước vào thực lực cao hơn nữa.
- Nam Cung sư huynh, ở phía kia phát sinh dị biến, hãy xem đi.
Thi thể của mãng ngưu yêu to giống ngọn núi nhỏ, hai mươi người đứng lên đó nhìn về phía sâu trong Vạn Yêu lâm.
Chỉ thấy cách xa vài trăm trượng bỗng tràn ngập chướng khí, chướng khí có màu hồng có chút quái dị. Tiếp đó, chỉ thấy chướng khí hồng kia chậm rãi phiêu động, có xu hướng di chuyển lại gần.
Bên trong chướng khí màu hồng phấn mơ hồ xuất hiện bóng dáng thiếu nữ mập mờ tiến tới phía đám đệ tử Kiếm Trảm tông.
Nói tới cũng thực kì quái, thiếu nữ kia mặc y phục giống hệt màu của chướng khí. Trong tay thiếu nữ nắm lấy luồng chướng khí kia, bộ dáng giống như nắm lấy cái ô che lên đỉnh dầu. Chướng khí khí ngưng thành hình che khuất đi ngũ quan của của thiếu nữ các đệ tử khó nhìn ra dáng vẻ. Bất quá căn cứ vào thân hình kia, hẳn có lẽ khoảng thiếu nữ tuổi trăng tròn, khoảng mười tám mười chí tuổi.
Một vị nam đệ tử vội vàng cao giọng quát lên:
— QUẢNG CÁO —
- Vị cô nương đằng trước kia, tại sao lại có ở nơi này? Mau chóng rời khỏi đây đi.
- Khoan đã! Có cổ quái.
Vị Nam Cung sư huynh nhận được điểm không ổn, sắc mặt hơi co lại đề phòng nói:
- Nơi này là khu vực của yêu thú cấp bậc Đại Cực Vị, ngay cả tất cả chúng ta tiến vào đây còn có khó khăn, vậy sao một thiếu nữ lại có thể ở đây trong tình hình này. Trước tiên chúng ta lùi lại.
- Lui? Sao không ở lại đây chơi với nô gia một chút đi. Nô gia cô đơn lắm đó.
Thiếu nữ dù ở cách xa vài trượng vẫn nghe được tiếng của Nam Cung sư huynh kia dặn dò.
Nam Cung sư huynh lập tức cảm thấy không nhanh chóng nhảy xuống, cấp tốc rời đi. ổn rút trường kiếm ra.
Mọi người kia tốc độ cũng rất nhanh chóng làm theo.
Mà thiếu nữ che dù bên kia tay cũng khẽ phất một trái, vô số nguyên khí ngưng tụ thành cơn mưa tiễn lao tới những đệ tử kia.
Mưa tên từ trên trời trút xuống dày đặc giống như mưa. Đáng nói là lực lượng của mỗi mũi tên đều rất mạnh, dường nhưng có thể đâm thủng thân thể của mỗi người ở đây.
Các đệ tử đã đề phòng vội thi vũ kĩ đánh bật những mũi tên đó đi, bảo vệ đồng thời bảo vệ một số địa phương trọng yếu của bản thân.
Tuy có rất nhiều mũi tên bắn lên y phục của họ, nhưng đều không xuyên qua được mà bị nứt vỡ.
Đây là một trong các pháp y đặc thù của Kiếm Trảm tông, sử dụng năm loại linh tằm hiếm khi kết hợp nguyên khí kết thành sa y sẽ tăng cường độ cường hãn của sa y nguyên khí. Bảo Khí cấp thấp cũng khó lòng xuyên qua được, mưa tên này du thế nào cũng khó lòng đâm thủng phòng thủ của họ trong chớp mắt được.
Nhưng lượng tên xuyên quá nhiều, nếu không phải tất cả đã đạt tới Huyền Nguyên cảnh đỉnh phong, cường hóa nhục thể ở mức độ nhất định thì những cú vao chạm đó đủ để bọn họ không chịu nổi mà rã rời thân thể rồi.
- Thiên ngoại lưu tinh kiếm.
Trong lúc mọi người đang chật vật chống chịu, một đạo lưu tinh như tia chớp, phóng thẳng lên trời cao, xoay vòng xung quanh, ngay lập tức những đợt mưa tên liền hóa thành hư vô.
Mà thiếu nữ cầm chướng khí hình ô kia là đối tượng tiếp theo, cô ta bị dải lưu quang nha như sấm sét đánh trúng, chướng khí bao quanh trên người lập tức bị đánh tan.
Cây dù bằng chướng khí kia tản đi, liền thấy bộ dáng chân chính của thiếu nữ dưới ô, quả là một thiếu nữ thanh xuân phơi phới. Những sợi tóc đen như thác nước cùng làn da trắng nõn như tuyết, thêm cả vòng eo thon nhổ quyến rũ, cặp nhũ phong đầy đặn. Đôi mắt kiều mị đầy xuân tình khiến người ta mê đắm. Là một thiếu nữ cực phẩm.
Nhưng cảnh tiếp theo khiến người khác phải rùng mình, nửa thân dưới của thiếu nữ một cái đuôi rắn hoàng sắc, đong đưa qua lại.
- Xà nhân… Là Yêu tộc.
Nam Cung sư huynh cảm giác trùng xuống, hắn phát hiện đối phương thực lực hắn nhìn không thấu, còn xa xa cao hơn cả đầu mãng ngưu yêu bị chém giết kia.
- Nô gia chỉ muốn lưu các ngươi lại cùng nhau tâm sự thôi mà, hà cớ gì động thủ như vậy, thực khiến nô gia đau lòng mà. Khi nô gia đau lòng liền sẽ đói, và khi đói thì sẽ cần người tu bổ mà.
— QUẢNG CÁO —
Xà nữ này nói xong cái cổ nàng ta chợt biến dài ra, cả thân thể được bao bọc trong cẩm bảo cũng biến thành thân rắn, cả người trở nên ngày càng ngày càng thô, cái đầu cũng ngành càng lớn, chỉ thoáng một cái, cả người cũng biền thành một đầu cự mãng to ngoài sức tưởng tượng.
Tốc độ cũng không chậm chớp mắt liền làm thịt mất năm đệ tử thực lực Huyền Nguyên cảnh đỉnh phong.
- Đầu xà nhân này sắp tu luyện thành Cực Vị Viên Mãn, tương đương với Thiên Nguyên cảnh cường giả rồi. Chúng ta không phải đối thủ.
Nam Cung sư huynh gầm lên chỉ đạo:
- Tất cả tế lên Bảo khí, đồng thời tung ra đòn đánh mạnh nhất chém giết. Chỉ cần ngăn cảm trong chốc lát liền có cơ hội đào thoát khỏi đây.
Các đệ tử còn sót lại rối rít thúc dục Bảo Khí của bản thân, chém về phía cự mãng khổng lồ kia. Chỉ thấy từng Bảo khí chém vào đỉnh đầu và nơi bảy tác của cự xà liền tóe ra hỏa hoa, lại không thể gây ra tổn thương cho nó chút nào.
- Nhân loại ngu xuẩn, lại còn dám phản kháng, hơn nữa còn dùng toàn vũ khí cấp thấp như vậy, các ngươi chính là chê mệnh mình quá dài phải không.
Con cự xà kia cười kinh thường, mồm lớn há ra, chỉ thấy chướng khí từ mồm nó tràn ra ngoài. Chướng khí nhanh chóng bao trùm, những thay Bảo khí khia sau khi bị chướng khí xâm nhập lập tức bị ảm đạm không còn ánh sáng hoàn mỹ như lúc trước.
Đồng thời mấy chục tiếng thảm thiết vang lên, thì ra là những đệ tử kia bị chướng khí xâm thực phát ra những tiếng kêu thê lương, mặt mũ của tất cả tái nhợt, thất khiểu chảy máu ngã xuống.
Thì ra trong chướng khí có độc, những đệ tử này vì trúng độc mà ngã xuống tử vong.
Chướng khí xâm nhập cuối cùng chỉ còn mỗi Nam Cung sư huynh là người duy nhất miễn cưỡng chống đỡ được. Hắn mặc một bộ y phục phát ra khí tức bích lục đang không ngừng chống đỡ giúp Nam Cung sư huynh. Xem ra là món đồ không tầm thường.
- Lôi Di phù.
Nam Cung sư huynh rút từ trong người ra một tấm phù lục, nguyên khí dồn vào lập tức toàn thân bao trùm lôi quang hướng về một phương hướng chạy đi. Tốc độ cực kì nhanh, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt.
Tuy hắn là cao thủ trong mười người của nội môn dự khuyết nhưng hắn chỉ có thể vượt cấp chém Địa Nguyên cảnh hoặc Đại Cực vị yêu thú sơ kì mà thôi. Đối phương đã vượt qua cảnh giới hắn có thể chiến đấu rồi. Đành sử dụng bảo mệnh thoát mạng.
Lôi Di phù gần giống với Huyết Quang độn phù của Hoàng Phủ Thiên, dù là Thiên Nguyên cảnh cường giả cũng khó bắt kịp.
- Đáng tiếc kẻ mạnh nhất liền chạy mất rồi.
Cự xà đem đám đệ tử đã chết nuốt vào bụng rồi hóa lại bộ dáng bình thường tiếc nuối nói.
- Sư huynh, các ngươi đến rồi à. Thật đáng tiếc, bị sư muội ta ăn hết rồi.
- Hừ, ai cần đám người dính độc đó của muội.
Một đại hán da ngăm đen ở trần, thân cao hơn hai trượng, dáng người đầy lông rậm rạp, đáng chú ý nhất là trên đầu của hắn là một cái đầu gấu chứ không phải đầu người. Quỷ dị hơn so với xà nhân kia.
- Ta tuy đến muộn nhưng cũng nhặt được một ít món năm không tệ.
Lại một tiếng động vang lên, thêm một nam tử khác tiến đến. Trên tay hắn cầm lấy một người. Chính là Nam Cung sư huynh vừa đào chạy. Trên ngực hắn bị đám lõm vào một vết thương mắt nhìn còn nhìn được trực tiếp tử vong.
- Hóa ra tên này bị Miên Dương sư huynh thu vào trong tay à. Thật đáng tiếc.
— QUẢNG CÁO —

Xà nữ nhìn luyến tiếc cười nói:
- Đám người này thì đã trải qua thiên địa nguyên khí hấp thụ, da thịt non mềm, ăn bọn chúng còn có thể năng nguyên khí tích lũy. Là vật đại bổ. Ở bên Yêu tộc chúng ta khó mà tìm được.
Đại hán đầu hùng kia nghe xong cũng động tâm khẽ nói:
- So với đám đệ tử Thiên Nhất môn gì đó còn ngon hơn sao.
- Haha, đám đệ tử đó so với những tên này còn kém xa, tích lũy không đủ, dẫn tới da thị khô cứng. Nhàm chán.
- Nếu vậy thì chi bằng xông khỏi Vạn Nguyên lâm này đánh chét những kẻ cường đại hơn không phải tốt hơn sao?
Tên đầu hùng kia lóe lên tham lam nói.
- Nếu muốn chết thì cứ làm.
Xà nữ nhân cười lạnh đáp:
- Tam đại thế lực tại Bắc Hoang Châu thâm căn cố đế cả vạn năm thực lực đáng sợ. Cho dù ngươi có là Cực Vị Viên Mãn đỉnh phong nếu có hành động ngu xuẩn thì cái đầu gấu nhà ngươi phải dọn nhà rồi.
Tên gọi là Miên Dương kia cũng nói:
- Chúng ta lần này tới là theo sư tôn tới tìm bảo vật trong nơi này, nếu bọn chúng tới đây chúng ta liền ăn thịt, nhưng tuyệt đối không được gây sự với các thế lực đó. Đến khi tìm được bảo bối kia, chúng ta lập tức đi!
Nam tử đầu hùng kia thất vọng, sau đó nói:
- Vậy thì trước khi rời khỏi ta đem một mớ nhân loạt bắt đem về bán chắc không thành vấn đề chứ gì.
- Tùy tiện.
Xà nữ kia đột nhiên nhìn về phía bầu trời, nói:
- Lại có người đến, lần này tới mấy nhóm người lận, vừa đủ cho ba chúng ta chia đều. Chúng ta phải ra tay nhanh gọn, nhất định không thể để một tên nào đào thoát được, hai vị sư huynh hiểu chứ.
Miên Dương và nam tử đầu hùng lại tiếp tục tản đi.
Khóe miệng của xà nữ lẩm bẩm nói:
- Hy vọng sư tôn nhanh một có thể nhanh chóng lấy được cái bảo vật kia. Bằng không thì những thế lực khác của Yêu tộc rất nhanh sẽ đuổi tới thì chúng ta chỉ còn tay trắng mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.