Hoàng Phủ Thiên cảm thấy không nên dây dưa với kẻ này, ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách. Không ngờ nam nhân kia xoay đầu lại, hướng Hoàng Phủ Thiên thiên nói:
- Tiểu tử, cho ta mượn thanh kiếm một chút dùng, ta quên không mang vũ khí đi rồi.
Hoàng Phủ Thiên sắc mặt hơi đổi, nam tử này thật đúng là đúng là không có khách khí nào, Thiểm Lôi Kiếm trong tay hắn chính là một kiện Bảo Khí có lẽ là cấp bậc thượng phẩm hàng thật giá thật. Ở bất cứ thành trì nào cũng có giá trị không. Muốn mượn là mượn à?
Bất quá vừa nghĩ đến đối phương có lẽ là cường giả đập chết Song Đầu Khuyển một cách dễ dàng, nếu muốn đoạt cũng không nói nhảm với hắn như thế. Vừa nãy gã ta cũng tự xưng là bản thành chủ, tức là đối phương cũng không ít đồ vật giá trị, chắc cũng không để ý tới thanh kiếm này của hắn đâu.
Hoàng Phủ Thiên tự an ủi bản thân rồi ném Thiểm Lôi Kiếm qua cho nam tử cường hãn kia.
Sau khi nam tử kia bắt được Thiểm Lôi kiếm, ánh mắt hứng thú, đưa ngón tay búng vào lưỡi kiếm lại.
Kiếm liền phát ra một cái thanh âm thanh thúy.
- Ồ, thanh kiếm này phẩm chết tương đối tốt. Đáng tiếc trên thân kiếm mơ hồ xuất hiện hai vết nứt nhỏ.
Nam tử trung niên ngắm nghía Thiểm Lôi kiếm một hồi, sau đó sờ tới hai vết nứt nhỏ tới Hoàng Phủ Thiên cũng không để ý.
Tiếp theo gã vung Thiểm Lôi kiếm bắt đầu phanh thây Song Đầu Khuyển. Động tác gã ta vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chi-lo/831310/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.