Delaney nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã đóng trong vài nhịp thở. Không có chuyện nàng sẽ lại mở nó ra. Nàng thề sẽ Nick. Anh chẳng là gì ngoài sự phiền toái, và nàng tin chắc rằng mình đã có một pha tồi tệ với một cái đầu rối bù lúc mới ngủ dậy. Nhưng nàng đang muốn thay khóa mới. "Tôi sẽ để chìa khóa trong văn phòng của anh sau," nàng hét lên.
"Lát nữa thì tôi bận rồi. Ngay bây giờ hoặc tuần sau, thỏ hoang à."
Nàng kéo mạnh cửa lần nữa và nhìn trừng trừng vào gã đàn ông đẹp trai kinh tởm đang đứng đó với mái tóc buộc ra phía sau và hai tay cho vào trong túi áo khoác đi xe mô tô. "Tôi đã bảo anh đừng gọi tôi như thế!"
"Đúng rồi, em có nói," anh trả lời, bước qua nàng đi vào nhà như thể nó là nhà của anh, mang theo làn hương của mùa thu và da thuộc.
Không khí lạnh xoáy quanh bắp chân Delaney và thổi tung chiếc áo ngủ của nàng, khiến nàng nhớ ra rằng mình đang không mặc trang phục làm việc, nhưng nàng cũng tuyệt đối không phô bày thứ gì cả. Nàng rùng mình và khép cánh cửa lại. "Này, tôi không mời anh vào đây."
"Nhưng em muốn thế," anh nói khi kéo cái khóa bạc lớn trên áo khoác xuống.
Đôi lông mày của nàng nhíu lại và nàng lắc đầu. "Không, tôi không muốn." Đột nhiên căn hộ của nàng có vẻ quá nhỏ bé. Anh đã lấp đầy nó với khổ người, mùi của làn da, và sự tự phụ quá mức của mình.
"Và bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-thuoc-ve-anh/2345841/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.