Mấy cái túi dẻo đựng thức ăn cho chó trong túi quần sóoc của Delaney cứ như ngầm trỏ đến cuộc đời nàng. Như đống phân, nó là thế đấy. Kể từ khi nàng bán linh hồn mình đổi lấy tiền bạc, cuộc sống của nàng đã trở nên như thế, và nàng không nhìn ra trong mười một tháng tiếp theo liệu có tốt đẹp hơn chút nào không. Gần như mọi thứ mà nàng sở hữu đều ở trong một gian nhà kho ở ngoại ô thị trấn, và những người bạn thân nhất của nàng là hai con chó Weimaraner đang đi bên cạnh.
Delaney mất không tới năm giờ để đồng ý với điều khoản trong di chúc của Henry. Một khoảng thời gian cực kỳ ngắn, nhưng nàng muốn có số tiền đó. Nàng có một tuần tạm hoãn thi hành để đi tới Phoenix, xin nghỉ việc, và khóa căn hộ. Chia tay với bạn bè của nàng ở Valentia không dễ chút nào. Chia tay với sự tự do còn khó hơn. Mới có một tháng, nhưng nàng có cảm giác như đã bị bỏ tù cả năm trời.
Nàng không có nghề ngỗng gì và mặc những th y phục chán ngắt mà nàng không thích bởi vì nàng đang phải sống với mẹ.
Mặt trời nóng bỏng thiêu đốt trên đỉnh đầu khi nàng đi dọc xuống con đường nhỏ Grey Squrrel hướng tới trung tâm thị trấn. Thời nàng sống ở Truly mười năm trước, phần lớn đường sá chưa có tên. Điều đó không cần thiết, nhưng dạo gần đây với tràn ngập đám dân nghỉ dưỡng mùa hè và sự bùng phát của thị trường bất động sản, hội đồng thị trấn đã vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-thuoc-ve-anh/2345830/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.