Một tòa phủ đệ tọa trấn phía Tây, tất cả các gian phòng đều tối, duy nhất một gian còn sáng.
Ánh trăng nhàn nhạt tỏa sáng trên nền trời đen đặc, đêm nay trăng thật tròn.
Trong phòng nam nhân dựa trên ghế bộ dạng như xem xét đồ vật.
Hắn tay nhịp nhịp trên bàn, khóe môi cong lên, nụ cười giễu cợt.
Nắm trong tay phong thư, nam nhân siết chặt, đem nó vò nát.
Nội dung trong thư hắn hiểu rõ, đám người Thanh Phong kia muốn qua cầu rút ván với hắn.
Nhưng người hiện tại đã chết, hắn còn gì phải sợ.
"Được lắm, ta chơi với các ngươi" nam nhân cười đầy khoái chí, tiếng cười của hắn vang vọng khắp gian phòng.
"Dung nhi, nàng mệt mỏi hảo hảo nghỉ ngơi được không?" Quách Tĩnh nhìn bộ dạng tiều tụy của Hoàng Dung mà lo lắng.
Bàn tay bị ống tay áo che khuất lại siết chặt, Quách Tĩnh ân cần hỏi han hắn thê tử, chuyện gần đây trong phủ khiến nàng mệt mỏi, nhưng đó chỉ là lý do bên ngoài mà thôi.
Sự thật nàng vẫn luôn tìm kiếm một người mất tích một năm, à không đã chết mới đúng chính tay hắn tiễn người đó một đoạn.
Hoàng Dung thần sắc lẫn tâm tình đều không tốt, nàng tránh đi Quách Tĩnh tay, đi về trước hai bước.
"Ta không sao, ngươi lo việc của ngươi là được"
Lời này nói ra không phải nàng chê hắn phiền, nói hắn nên biết thân phận sao?.
Dung nhi nàng từ khi nào thay đổi rồi?.
Quách Tĩnh nhìn bóng lưng khuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-than-dieu-dai-hiep/3322516/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.