Thánh Vũ đế cưỡi trên lưng Trầm tinh, sau lưng là Chiêu Long lỳ đại biểu cho thắng lợi của hắn.
Tống Lăng bị trói đẩy đến trước mặt Thánh Vũ đế.
Thánh Vũ đế sắc mặt âm trầm, không nói lời nào một roi đánh lên người Tống Lăng.
Tống Lăng rên lên một tiếng, máu từ minh hoàng bào rỉ ra.
Thánh Vũ đế lại đánh xuống một roi.
Chư vị đại thần cúi đầu không nói, ai cũng không dám khuyên cang Thánh Vũ đế đang tức giận.
Một bóng người yếu đuối quỳ xuống trước mặt hắn thay Tống Lăng chặn một roi kia.
Thánh Vũ đế không kịp thu tay, một roi hung hăng đánh lên người kia, đau đến hắn rên một tiếng.
“Đàm Ảnh!” Như Tuyết đuổi theo, thở hổn hển: “Thương thế còn chưa khỏe ngươi chạy loạn cái gì! Sợ sống lâu sao?”
Đàm Ảnh ngẩng đầu nhìn Thánh Vũ đế: “Ngươi đã đáp ứng ta không giết bọn họ.”
Thánh Vũ đế cười nhạt: “Ta chỉ đáp ứng ngươi, không truy cứu tội giết cha.” Vừa nói vừa chỉ Tống Lăng: “Nhưng hắn không nên động vào An Nhi!”
Đàm Ảnh mặt không cảm xúc nhìn hắn: “Nếu ngươi muốn giết hắn, thì phải bước qua sát của ta!”
Như Tuyết chạy tới: “Đàm Ảnh!”
“Không được tới đây! Không quan hệ tới ngươi!”
Như Tuyết giận đến đỏ mặt, cười lạnh nói: “Ngươi xem ta là cái gì! Ngươi muốn cùng thái tử tốt của ngươi song phi?!”
Tống Lăng lạnh lùng quay đầu nhìn Đàm Ảnh: “Ngươi không cần làm bộ làm tịch. Là ngươi từ đầu bán đứng ta, phá hoại đại sự của ta, tất cả ta đều nhớ. Nể tình giao tình trước kia ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-tam-nhu-thuy/1505866/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.