"Hức hức. . . . . ." Ôn Đại nhanh chóng bảo Hài Lòng nói cho anh biết địa điểm. Anh mới vừa đến gần xe hơi, bên tai đã nghe thấy tiếng khóc đầy sợ hãi của Hài Lòng, trên mặt không kìm được hiện lên ba đường vạch đen. Chẳng lẽ cô đã bắt đầu khóc từ lúc nói chuyện với anh, và vẫn khóc cho đến bây giờ sao? Nếu như vậy, không phải cô ấy đã khóc 20' rồi ư. Thật là chết tiệt. Anh bất đắc dĩ lắc đầu, đưa tay mở cửa xe bên chỗ tay lái ra, nhanh chóng ngồi vào.
Hài Lòng đang khóc đến mức trời đất u ám, phát hiện có người mở cửa xe, sợ đến mức vội vàng ngẩng đầu, khi ánh mắt nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của Ôn Đại--"A!" Cô bị dọa đến mức hét lên, cả người kinh hãi trợn mắt nhìn anh. Không phải chứ? Sao, sao lại là Ôn Đại?
"Mắt mở lớn như vậy, nhìn thấy quỷ sao?" Ôn Đại ngồi vào ghế lái, đầu tiên điều chỉnh chỗ ngồi, sau đó cầm ống nhòm mà Đại Hổ để trên tay lái lên, nhìn về phía cửa ra vào của khách sạn Ôn Lam. Anh biết cô rất kinh ngạc, trên thực tế cô đúng là nên kinh ngạc. Bởi vì đã từ rất lâu rồi anh không còn trực tiếp ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, mà chỉ phụ trách việc thương lượng, ký kết mua bán, điều tra. Không ngờ lúc này Đại Hổ lại bị đau ruột thừa cấp tính, hơn nữa lại đang ra ngoài làm nhiệm vụ, hại anh không thể không ra tay. Nếu không thay thế cho cấp dưới thì căn bản không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-so-nong-bong-100/149101/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.