Quân Lưu Niên dừng lại một chút, liếc mắt nhìn Liễu Nham, thấy vẻ mặt nàngbình thường mới nói tiếp: "Chỉ Vân vốn không có ý kiến gì, là Tam đệ của nàng được lợi còn khoe khoang, ở trước mặt Chỉ Vân cười nhạo đệ ấy phải gả cho một nữ nhân vừa già vừa xấu. Bởi vậy Chỉ Vân mới đi tìm Liễu phu nhân, nhưng đây là do Chính quân quyết định, cho nên không thể nào thay đổi được. Nếu Chỉ Vân không đồng ý hắn sẽ không cho đệ ấy ăn cơm, cònthường xuyên dùng gậy đánh đệ ấy. Sáng hôm nay, Trương lão bản tới đónngười, Chỉ Vân cảm thấy nản lòng thoái chí, nên mới tìm thời cơ nhảyxuống hồ."
Nước mắt Liễu Nham rốt cuộc không kìm nén được mà rơixuống, để cho nàng khóc thoải mái một lần đi. Không hiểu sao bị đưa tớithế giới xa lạ này, nàng không khóc. Không hiểu sao bị mỹ nhân dùng roiquất, nàng cũng không khóc. Gặp phải sát thủ sinh tử không biết trước,nàng vẫn không khóc. Nhưng khi nhìn thấy thân nhân duy nhất của nàng bịngược đãi. Thì nàng không nhịn được mà khóc to.
Liễu Nham cầmchặt tay Chỉ Vân lẩm bẩm nói: "Là tỷ tỷ không tốt, tỷ tỷ nên sớm tới đón đệ, tỷ tỷ không nên để mặc đệ một mình trong này, đều là lỗi của tỷ tỷ, chỉ cần đệ khỏi bệnh, đệ muốn đánh tỷ tỷ, hay mắng tỷ tỷ đều được, đệmau tỉnh lại, có được không?"
Lần đầu tiên Quân Lưu Niên thấyLiễu Nham khóc, trong lòng lại càng chua xót. Nữ tử này không có bởi vìphải ở rể mà cảm thấy hổ thẹn, không có bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-say-me-quan/3249792/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.