Liễu Nham đi đến trước cửa phòng của Quân Lưu Niên, nhẹ nhàng gõ cửa, "Côngtử đã ngủ chưa? Nếu như chưa ngủ, ta có thể đi vào không?"
"Vào đi!" Đã trễ thế như vậy mà nàng còn tìm mình có không biết chuyện gì?
Liễu Nham đẩy cửa bước vào, Quân Lưu Niên vừa vặn choàng thêm áo khoác ngoài từ sau bình phong đi ra."Ta tới thi châm cho Công tử, ban ngày có mộtsố việc nên chậm trễ, muộn như vậy mà quấy rầy ngươi quả thật rất khôngcó ý tứ."
Nàng thật sự đặt bệnh đau đầu của mình ở trong lòng,nàng làm cho mình tin tưởng nàng nhất định sẽ chữa được căn bệnh này,trong nội tâm của Quân Lưu Niên bỗng cảm thấy ấm áp, "Không có gì, Liễutiểu thư còn nhớ tới thân thể của ta, ngược lại ta còn rất cảm tạ."
Liễu Nham nghe thấy hắn chân thành cảm ơn nàng, trong giọng nói không cònchứa đựng sự châm chọc, khiêu khích cùng hoài nghi. Nhưng phảng phấttrong đó vẫn có một chút xa cách, làm cho nàng muốn xem nhẹ cũng khôngđược. Trong lòng nàng lập tức dâng lên một chút cảm giác hụt hẫng,"Không cần gọi ta là tiểu thư, nghe không được tự nhiên, gọi tên ta làđược rồi. Công tử lên giường nằm đi, chúng ta lập tức bắt đầu! Có thể sẽ hơi đau một chút, ngươi chịu khó nhịn nhé."
Quân Lưu Niên nhẹnhàng gật đầu, đi đến cạnh giường rồi nằm xuống, như chợt nhớ ra chuyệngì, hắn có chút ngượng ngùng mở miệng "Vậy cái kia? ? ? Vẫn mặc y phụccũng có thể chứ ?"
"Đương nhiên, chủ yếu là châm huyệt vị ở trênđầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-say-me-quan/3249780/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.