Trong lòng Liễu Nham cảm thấy nếu mình quá thân thiết với các nàng sẽ rất làphiền toái, cho nên nàng giữ yên lặng, đấu tranh cùng thức ăn trên bàn,dù sao mục đích nàng đến Phượng Dương Lâu cũng chỉ là để nhận xét đồ ănmà thôi. Hơn nữa nàng cảm giác được, ba người kia vì sự hiện diện củanàng mà có một số việc họ không thể mở miệng, cho nên nàng cũng không hy vọng các nàng nói ra, nếu như biết quá nhiều, không phải là nhảy vàolửa, thì cũng là bị giết người diệt khẩu.
Nàng tỉ mỉ thưởng thứcnhận xét từng món ăn, người tên Viên Cẩm kia thật đúng là có tiền, chiêu đãi hẳn một bàn toàn món ăn chiêu bài, nhưng món ăn lại làm cho nàng có chút thất vọng, món ăn ở đây so với Tụ Tiên Lâu không có gì đặc biệt,thậm chí còn không ngon bằng Tụ Tiên Lâu, vậy tại sao nơi này lại cónhiều người tới ăn như vậy ?
Liễu Nham đã thu hoạch được tin tứcmình mong muốn, cho nên muốn mau rời khỏi chỗ này, nàng dẫn đầu phá vỡtrầm mặc ” Phượng Dương Lâu làm việc sao lại phát đạt như vậy, nơi nàyso với Tụ Tiên Lâu có chỗ gì đặc biệt hơn hay sao?”
Viên Cẩm nghi ngờ nhìn nàng “Ngươi không phải là người Đô thành, ngay cả điều này mà cũng không biết?”
“Hoàn cảnh nơi này và món ăn ở đây so với Tụ Tiên Lâu cũng không hề có gìkhác biệt!” Liễu Nham không thèm để ý tới nghi ngờ của nàng ta.
“Đồ ăn ở đây, đúng là không có gì khác biệt. Chỉ có điều mỗi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-say-me-quan/3249778/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.