Tưởng niệm một người si ngốc như nàng, nghĩ như thế nào cũng thấy có cái gìđó kỳ quái, lúc trước không phải cảm thấy nàng là gánh nặng mới đuổinàng rời khỏi hay sao? Hoặc là Liễu gia muốn cầu cạnh Quân gia, bám vàomột phen thân thích này? Nếu như không dùng lòng tiểu nhân đo lòng quântử, thì chính là mẫu thân nàng thật sự tưởng niệm nàng, mặc dù phụ thâncủa nàng đã chết, nhưng dù sao Liễu Nham cũng là trưởng nữ Liễu gia, nữnhi ruột thịt của Liễu phu nhân.
“Nếu mẫu thân đã tưởng niệm ta,ta không có lý do không quay về. Nhưng chuyện thần trí ta bình thườnglại không muốn để cho người nhà biết được, không biết ý Công tử như thếnào?”
“Chuyện này không thành vấn đề, ngày mai ta đi cùng vớingươi tới Liễu gia bái kiến nhạc mẫu, tránh cho Quân phủ bị người khácnói là không có cấp bậc lễ nghĩa, bôi nhọ thanh danh Quân phủ. Ngươimuốn làm gì thì tùy ngươi, không nên vượt quá giới hạn là được rồi.”
Mọi lời nói mọi hành động đều đồng dạng Quân phủ, sống thật đúng là khôngthoải mái.”Như thế thì đa tạ công tử rồi. Ngày hôm qua Công tử nằm ngủnhư thế nào?”
“Khá tốt, không cực khổ Liễu tiểu thư hao tâm tổn trí.”
“Vậy là tốt rồi, có nhiều thứ là của mình thì nhất định là của mình, có ítngười chỉ cần ngươi tin tưởng yêu thương thì nhất định sẽ trở lại bêncạnh ngươi.” Liễu Nham nhìn Quân Lưu Niên mỉm cười một cái rồi quayngười ra cửa.
Chỉ cần tin tưởng yêu thương thì nhất định sẽ trởlại? Đây là mấy lời an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-say-me-quan/3249772/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.