Có rất nhiều nhân viên nhìn thấy Cố Mục Niên trở lại, đều đưa ánh mắt nhìn về phía anh
Anh lại không để ý tới những người đó, đi đến trước mặt Khương Dao.
Cô nhìn anh, thu lại tâm tình của mình, bên môi tràn đầy ý cười: "Cố Tổng..."
Anh lăn lăn hầu kết, kìm lại cảm giác muốn ôm cô vào lòng, anh nhẹ giọng mở miệng, thanh âm khàn khàn: "A, đừng lo lắng, anh đã trở về."
Anh vừa xuất hiện, giống như đã cho cô uống một viên thuốc an thần, lại không cần sợ hãi bất cứ chuyện gì.
Cô gật gật đầu, lúc này Triệu Thanh Dương đi tới, nhìn bọn họ, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc, nhưng vẫn kêu Cố Mục Niên: "Cố Tổng..."
Cố Mục Niên thu lại cảm xúc, nói: "Tổ chức cuộc họp khẩn cấp, anh lập tức đi tới."
"Vâng."
Khương Dao thấy thế, ánh mắt lộ ra ý bảo anh cứ làm việc đi. Bây giờ chuyện của công ty là quan trọng.
Anh quay người rời đi, Khương Dao mới che miệng bắt đầu ho khan. Rất tốt, vừa rồi anh không có nhìn ra cô đang ngã bệnh.
Khương Dao tiếp tục làm việc của mình, lại cảm giác đầu càng ngày càng đau, trước mắt có chút choáng. Ngón tay bấm cả vào lòng bàn tay, để cô bản thân tỉnh táo một chút.
Đem văn kiện đưa đến văn phòng Giang Dung, cô đi ra, trở lại vị trí của mình. Cô rất muốn ngủ, cuối cùng vẫn gục đầu.
Có người tới thông báo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-rung-dong-vi-em/3455563/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.